Bởi vì hôm nay người tràn vào núi Ngọa Long quá đông, sợ xảy ra chuyện nguy hiểm, Lục Phiến Môn và cơ quan chức năm Sở Châu hợp tác với nhau, phong tỏa toàn bộ núi Ngọa Long.
Chỉ một vài người trong võ đạo, hoặc một vài người được mời đến mới có tư cách ngồi cáp treo xem trận chiến.
Lúc này, cửa cáp treo có một người đang đứng, chính là Tô Minh.
Khi Tô Minh nhìn thấy Diệp Viễn đi theo bên cạnh Thẩm Tiểu Tiểu, sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi, trong mắt thoáng qua một tia khói mù.
Chuyện ở buổi đấu giá ngày hôm qua đã khiến Tô Minh cực kỳ khó chịu.
Vốn dĩ muốn để mấy tên nhà giàu kia thay mình dạy dỗ Diệp Viễn một trận, cho anh biết rằng người phụ nữ của Tô Minh không phải ai có thể đụng phải.
Nhưng kết quả mấy người kia lại bị Diệp Viễn trừng trị, hơn nữa sau khi ba gia tộc lớn Lưu - Vương - Hồ đến lại còn quỳ xuống xin lỗi Diệp Viễn.
Mặc dù nội tâm khó chịu cực độ, nhưng vì Thẩm Tiểu Tiểu ở trước mặt, anh ta cũng không tiện phát tác.
Còn phải giả bộ bình tĩnh đi đến trước mặt Thẩm Tiểu Tiểu.
“Tiểu Tiểu, em vừa đi đâu vậy, anh lo lắng quá!”
“Em gặp được anh Diệp nên qua chào hỏi!”, Thẩm Tiểu Tiểu bình tĩnh trả lời.
Lúc này, Tô Minh mới làm bộ như nhìn thấy Diệp Viễn, mặc dù nội tâm vô cùng khó chịu.
Nhưng vẫn bình tĩnh chào hỏi Diệp Viễn như bình thường.
“Anh Diệp cũng đến xem quyết chiến à?”
Diệp Viễn cười híp mắt nhìn vẻ giả bộ bình tĩnh của Tô Minh, anh khẽ gật đầu.
“Đúng!”
Tô Minh không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Viễn, bởi vì ánh mắt của Diệp Viễn giống như có ma lực.
Nhất là vừa nhìn vào anh, Tô Minh cảm thấy mình giống như bị nhìn thấu.
Không để ý đến Diệp Viễn nữa, Tô Minh lại bắt đầu nhắc đến chuyện lát nữa sẽ lên núi xem cuộc chiến.
Dường như Thẩm Tiểu Tiểu vô cùng yêu thích chuyện của giới võ đạo, giống như em bé tò mò, liên tục đặt câu hỏi.
Nhất là khi nghe thấy Tô Minh nói ông nội và chị họ anh ta cũng là người trong võ đạo, trong mắt cô ta đều tỏa ra ánh sáng.
Mà Tô Minh nhìn thấy Thẩm Tiểu Tiểu kích động như vậy, anh ta lại càng đắc ý.
Anh ta bắt đầu kể một vài chuyện mình biết về giới võ đạo cho Thẩm Tiểu Tiểu nghe.
Giống như anh ta là đại năng trong giới võ đạo.
Dưới sự khoe khoang của Tô Minh, Thẩm Tiểu Tiểu càng thêm tò mò về chuyện trong giới võ đạo.
“Tô Minh, ông ngoại và chị họ anh bao giờ tới thế!”
Thẩm Tiêu Tiêu kích động đến mức không thể chờ đợi được thêm nữa muốn đi xem trận chiến giữa võ giả trong giới võ đạo.
“Sắp đến rồi!”
Tô Minh vừa dứt lời, một chiếc xe Mercedes dừng trước cửa.
Một lão giả mặc bộ đồ Đường màu vàng từ trên xe bước xuống, nhìn có chút phong thái thần tiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!