Diệp Viễn đương nhiên sẽ không từ chối, chỉ cần Tiểu Vũ vui vẻ, cô ấy muốn làm gì anh cũng sẽ không cản.
Mãi đến khi màn đêm buông xuống, Tiểu Vũ điên cuồng một ngày cuối cùng đã chơi mệt.
Trên đường trở về, ngay cả sức lực đi đường cũng không có, được Diệp Viễn cõng về cửa biệt thự.
Sau khi tiễn Diệp Viễn và Tiểu Vũ đến cửa biệt thự, Lâm Hàn Tuyết chủ động nói với Diệp Viễn.
“Diệp Viễn, hai ngày tới là sinh nhật của tôi, tôi muốn mời anh và Tiểu Vũ đến tham dự tiệc sinh nhật!”
Ở cùng nhau cả ngày hôm nay, cộng thêm nhờ Tiểu Vũ mà quan hệ giữa Lâm Hàn Tuyết và Diệp viễn cũng không còn căng thẳng nữa.
Vì vậy Lâm Hàn Tuyết từ xưng hô anh Diệp đã đổi thành Diệp Viễn.
Diệp Viễn đang định đồng ý, nhưng đột nhiên nghĩ đến hai ngày sau cũng là sinh nhật của Tiểu Vũ.
Khi chuẩn bị từ chối lời mời của Lâm Hàn Tuyết, Tiểu Vũ đang ngủ trên lưng Diệp Viễn đột nhiên tỉnh dậy.
“Sinh nhật, em cũng sắp sinh nhật. Anh, hai chị dâu, hai ngày tới cũng là sinh nhật của em, em muốn chúng ta cùng nhau đón sinh nhật”.
Biết sinh nhật của mình và Tiểu Vũ lại cùng một ngày, Lâm Hàn Tuyết cũng vô cùng bất ngờ và mừng rỡ.
Cô ta vội vàng nói: “Được, Tiểu Vũ, ngày mốt chúng ta cùng nhau đón sinh nhât, đến lúc đó chị sẽ tổ chức cho em một buổi dạ tiệc sinh nhật long trọng nhất!”
“Em còn muốn quà!”
“Yên tâm, nhất định có quà!”, Lâm Hàn Tuyết vỗ ngực bảo đảm.
“Anh, anh cũng phải chuẩn bị quà cho em đấy!”, Tiểu Vũ lại nói với Diệp Viễn.
“Yên tâm, chắc chắn anh sẽ tặng cho em món quà tốt nhất!”, Diệp Viễn cũng bảo đảm.
Đây là sinh nhật đầu tiên sau khi anh và em gái Tiểu Vũ gặp lại nhau, hơn nữa còn là lễ trưởng thành của Tiểu Vũ, đương nhiên Tiểu Vũ cũng phải cho cô ấy một buổi lễ trưởng thành hoàn mỹ.
Sau khi quyết định, Lâm Hàn Tuyết liền dẫn Thẩm Tiêu Tiêu rời đi.
Còn Diệp Viễn thì dẫn theo Tiểu Vũ quay về biệt thự.
Diệp Viễn vừa trấn an Tiểu Vũ ngủ, lúc đến phòng khách, anh liền thấy Vũ Đông Thanh mặt đầy nghiêm túc nói.
“Tiểu Phong, lễ trưởng thành hai ngày sau của Tiểu Vũ đừng làm quá lớn, nếu không sẽ có người chú ý!”
“Không sao, chú Vũ, có cháu ở đây, không ai có thể làm gì được Tiểu Vũ!”, Diệp Viễn không để ý chút nào.
“Không được, vì sự an toàn của Tiểu Vũ, tuyệt đối không được!”, Vũ Đông Thanh cao giọng quát lên.
Nhìn thấy chú Vũ nghiêm túc như vậy, Diệp Viễn bất đắc dĩ gật đầu nói.
“Vậy được!”
Ngay sau đó, Diệp Viễn liền gọi điện thoại cho Lâm Hàn Tuyết, bảo cô ta tiệc sinh nhật của Tiểu Vũ đừng làm quá lớn.
Đơn giản một chút là được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!