"Các người định làm gì, muốn chết thì cứ đụng vào tôi thử xem. Ông đây chính là cậu chủ đứng đầu tỉnh Điên Vân..."
Chỉ là, cậu Lâm còn chưa nói xong đã bị một vệ sĩ giơ chân gạt ngã.
"A a a..."
Cùng với một tiếng kêu thảm thiết, những người còn lại cũng bị thuộc hạ được huấn luyện nghiêm chỉnh của Anweier quật ngã.
Chẳng mấy chốc, họ đã bị những vệ sĩ kia dẫn xuống lầu hai và ném ra khỏi khách sạn.
Sau khi giải quyết đám sâu bọ đáng ghét kia, Anweier lại vội vàng đi đến trước Diệp Viễn khúm núm nói: "Anh Diệp, chuyện hôm nay quả thật là lỗi của tôi, đều do tôi sơ suất, mong anh bỏ qua cho!"
Ông ta nói xong lập tức khom lưng với Diệp Viễn, không dám ngẩng đầu lên.
Cảnh tượng ấy khiến cho khách khứa xung quanh cảm thấy hết sức khó tin.
"Đứng lên đi!"
Diệp Viễn cũng không so đo gì mấy, vì anh biết bên cạnh cậu Lâm kia có người trong giới võ đạo.
Tuy Anweier và Lý Hồng Đào rất lợi hại, nhưng khi gặp phải người trong giới võ đạo thì họ vẫn hơi lép vế.
Điều thật sự khiến anh tức giận là hôm nay đám cậu Lâm kia là do Anweier và Lý Hồng Đào dẫn vào.
Bị người bên cạnh bán đứng là điều mà Diệp Viễn không thể chấp nhận nổi.
Bấy giờ, Anweier mới thở phào một hơi và đứng thẳng lên.
"Anh Diệp, mời anh lên phòng làm việc tầng trên!"
Chuyện đã được giải quyết xong, vì vậy Anweier muốn mời Diệp Viễn đến văn phòng của mình để xin lỗi Diệp Viễn một cách đàng hoàng.
Nhưng Diệp Viễn chỉ khẽ lắc đầu nói.
"Không cần! Đợi xử lý xong chuyện này rồi nói tiếp".
Nói xong, Diệp Viễn quay đầu nhìn nhà tạo mẫu.
Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Diệp Viễn, hai chân của nhà tạo mẫu lập tức mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.
Ngay cả ông lớn như Anweier cũng phải khúm núm trước mặt Diệp Viễn, có thể tưởng tượng được thân phận của Diệp Viễn lớn đến mức nào.
Mà bản thân mình lại lén lút mang theo cậu Lâm đến tiếp cận Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi, những người phụ nữ của Diệp Viễn.
Hơn nữa cậu Lâm còn suýt chút nữa đưa Thư Uyển Nhi và Phùng Tiêu Tiêu đi.
Gã ta thật sự không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.
"Anh Diệp, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi bị đồng tiền làm mờ mắt cho nên mới làm chuyện ngu xuẩn như vậy! Van xin anh Diệp rộng lượng bỏ qua cho tôi lần này!"