Nghĩ một lúc, cuối cùng Hoa Đình Văn mới gật đầu.
“Được, tôi đồng ý với chú, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau đối phó với Ngụy Thành Bân!”
“Haha, vậy phải cảm ơn anh Hoa rồi!”
Sau khi hai người thống nhất với nhau, cũng không nói gì thêm mà chỉ lẳng lặng chờ đợi buổi đấu giá bắt đầu.
Thời gian cứ thế trôi qua, cuộc đấu giá cũng chính thức bắt đầu.
Mọi người háo hức nhìn lên sân khấu, mong rằng có thể thu về vài món hời từ buổi đấu giá ngày hôm nay.
Rất nhanh, người dẫn chương trình bước lên sân khấu, sau khi giới thiệu vài câu đơn giản thì thông báo buổi đấu giá chính thức bắt đầu.
Giống như những năm trước, được đưa ra bán đấu giá đầu tiên sẽ là một số viên đá quý và một vài tác phẩm được chạm khắc từ ngọc.
Diệp Viễn hoàn toàn không có hứng thú với những món đồ này.
Nhưng rất nhiều người trong hội trường lại vô cùng hứng thú với mấy thứ đồ đó.
Giá cả của những mặt hàng này rất nhanh đã được nâng lên đến hàng triệu.
Không lâu sau, những viên đá và những tác phẩm chạm khắc bằng đá quý đã được bán hết.
Đợi khi đã bán hết đá quý và những món đồ bằng ngọc tầm thường.
Cũng chính là lúc tiến vào giai đoạn bán đấu giá đá ngọc thô.
Lần này, những người đến đây vì đá thô bắt đầu tập trung.
Người dẫn chương trình giới thiệu, mười mấy nhân viên đem toàn bộ những viên đá thô cần bán đấu giá trong năm nay bày lên trên sân khấu.
So với những năm trước, lượng đá thô năm nay nhiều hơn, đồng thời hình dáng bên ngoài của những viên đá trông cũng kỳ lạ hơn, to nhỏ đều có.
“Bây giờ, mời mọi người cùng tiến lên phía trước và quan sát!”
Khi người dẫn chương trình vừa dứt câu, tất cả mọi người có mặt trong hội trường sôi nổi tiến lên sân khấu, bắt đầu quan sát những viên đá.
Trước khi bắt đầu gọi giá, tất cả các viên đá sẽ được công khai cho phép mọi người quan sát, sau khi đã chọn ra món đồ yêu thích của mình, người tham gia mới tiếp tục tiến hành gọi giá.
Trong khi mọi người đang nghiên cứu số đá thô đó, chỉ có mình Diệp Viễn và Hoa Đình Văn không tiến lên xem.
Vì trước đó Hoa Đình Văn đã tỉ mỉ nghiệm qua số đá đó, một số có thể đổ ra đá quý, một số thì không, ông ta đã nhìn rõ ràng rồi.
Về phần Diệp Viễn, đương nhiên anh cũng biết rõ viên đá nào bên trong có đá quý, viên đá nào không.
Khi đám nhân viên vừa mang đá lên, anh đã quan sát hết rồi.
Rất nhanh, mọi người đã nghiên cứu xong xuôi, quyết định món đồ nào sẽ được bán đấu giá.
Sau đó, người dẫn chương trình đặt viên đá đầu tiên trông không lớn, nhưng có lớp vỏ bên ngoài khá ổn lên bàn đấu giá.
Sau khi MC giới thiệu chi tiết về nguồn gốc của viên đá thô này.
Rất nhiều người tỏ ra thích thú với nó, càng thêm đấu giá sôi nổi.
Mà hai người Diệp Viễn và Hoa Đình Văn đều không nói lời nào.
Rất nhanh, viên đá đầu tiên đã được một ông chủ buôn ngọc từ tỉnh khác mua thành công với giá ba triệu.
Tiếp theo đến lượt viên đá thứ hai.
Người dẫn chương trình vừa giới thiệu xong nguồn gốc viên đá thứ hai, Hoa Đình Văn liền ra giá.
“Một triệu!”
Mọi người vừa nghe thấy Hoa Đình Văn đột nhiên có hứng thú với viên đá này, bọn họ cũng lập tức hiểu ra, viên đá này chắc chắn có thể đổ ra thứ ngọc tốt.
Thế là, một số người bắt đầu nâng giá.
“Một triệu mốt!”
“Một triệu hai!”
“...”
“Hai triệu!”
Hoa Đình Văn có vẻ rất quyết tâm muốn có được viên đá này, trực tiếp nâng giá lên hai triệu.
“Diệp Viễn, bên trong viên đá này thực sự là đá quý sao?”, Sở Vân Phi hiếu kì hỏi.
Diệp Viễn chầm chậm lắc đầu.
“Bên trong không có gì cả!”
“Không có gì? Vậy tại sao Hoa Đình Văn lại muốn đấu giá?”
Sở Vân Phi mới đầu sửng sốt, sau đó như đã hiểu ra điều gì.
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!