Cùng lúc đó.
Thủ đô, chiến bộ.
Trong một văn phòng được sắp xếp gọn gàng, treo rất nhiều loại huân chương khác nhau.
Một người đàn ông trung niên mặc quân trang phẳng phiu, toát ra khí thế mạnh mẽ, đang ngồi trên ghế.
Ông ta đang đọc mấy phần tài liệu trong tay, nội dung trên tài liệu đương nhiên là tin tức gây chấn động cả giới võ đạo Hoa Hạ vào ngày hôm nay.
Một lúc lâu sau, ông ta đặt tài liệu trong tay xuống, lẩm bẩm.
“Thú vị, không ngờ Lục Thiên Hành lại thua!”
Trước bàn làm việc cũng có một người khác mặc quân trang phẳng phiu đang đứng.
Thanh niên có dáng người cao to, trên mặt có một vết sẹo thật dài, toàn thân toát ra khí chất tháo vát.
“Đúng vậy, không ngờ Diệp Diệt Tiêu lại mạnh đến thế, có thể thắng Lục Thiên Hành, hơn nữa còn trở thành người đứng đầu bảng xếp hạng võ đạo”.
“Chú ơi, có cần điều động người đi mời Diệp Diệt Tiêu gia nhập chiến bộ chúng ta không?”
“Tạm thời không cần đâu, hiện giờ Diệp Diệt Tiêu tuyên bố mười ngày nữa sẽ tiêu diệt nhà họ Tiêu, chắc vài ngày nữa Tiêu Thiên Minh của nhà họ Tiêu sẽ xuất quan rồi”.
Người đàn ông trung niên đứng dậy dõi mắt nhìn về phương xa, trong ánh mắt sáng ngời kia thoáng vụt qua vẻ kì lạ.
Thanh niên tháo vát không chú ý tới vẻ kì lạ thoáng qua trong mắt người đàn ông trung niên.
Cậu ta nói một cách rất kích động.
“Cũng không biết hai người trong bảng xếp hạng là Diệp Diệt Tiêu và Tiêu Thiên Minh, rốt cuộc ai mới là người lợi hại hơn nhỉ?”
Lúc này người đàn ông trung niên mới quay đầu lại, sắc mặt đã khôi phục như ban đầu, ông ta không trả lời câu hỏi của thanh niên mà hỏi ngược lại cậu ta với vẻ mặt chờ mong.
“Cháu nghĩ khi hai người họ đối đầu với nhau, ai sẽ là người lợi hại hơn?”
Thanh niên suy nghĩ một lúc mới đáp.
“Cháu cảm thấy Diệp Diệt Tiêu sẽ lợi hại hơn một chút, dù sao ngay cả nhân vật như Lục Thiên Hành mà anh ta vẫn có thể giết được kia mà”.
“Hơn nữa còn leo lên hạng nhất bảng xếp hạng võ đạo Hoa Hạ, cao hơn cả Tiêu Thiên Minh, có lẽ anh ta là người lợi hại hơn!”
Nghe vậy, người đàn ông trung niên mỉm cười.
“Ha ha, bảng xếp hạng này hoàn toàn không thể tính!”
“Tại sao vậy ạ?”
Thanh niên vô cùng khó hiểu.
Người đàn ông trung niên khẽ đáp.
“Bởi vì những người thuộc bảng xếp hạng này chẳng qua là do dark web trưng ra cho người thường và người ngoài xem thôi”.
“Cao thủ chân chính sẽ không bao giờ lọt vào bảng xếp hạng này!”
“Cháu nghĩ đi, ví dụ như người của gia tộc Hiên Viên chúng ta, như cháu, cháu đã đạt đến cảnh giới Võ Thánh, nhưng cháu có tên trong bảng xếp hạng này không?”
“Như chú, chú có tên trên bảng xếp hạng này không?”
“Lại ví dụ như nhà họ Tiêu, chọn bừa một người ra cũng có thể giết tất cả những người trên bảng xếp hạng này chỉ bằng một chiêu, họ có tên trên bảng xếp hạng này không?”
“Còn nữa, những gia tộc siêu cấp ở thủ đô, những gia tộc võ đạo ở vùng đất Lánh Đời, họ có người nào có tên trên bảng xếp hạng này không?”
“Cả những cao thủ trên bảng xếp hạng đó nữa, họ đều có thực lực ra sao chứ, một số người chưa đạt cảnh giới Võ Thánh mà đã lọt vào top mười, thậm chí là top năm bảng xếp hạng!”
“Cháu nghĩ điều này có thể không?”
Nghe thấy những lời này, thanh niên kia sững sờ.
Đúng nhỉ, cậu ta đã bước vào cảnh giới Võ Thánh từ mấy năm trước.
Với thực lực cảnh giới Võ Thánh của cậu ta mà lại không lọt vào bảng xếp hạng võ đạo Hoa Hạ.
Lúc ấy cậu ta tưởng mình là người của chiến bộ nên mới không thể lọt vào bảng xếp hạng võ đạo của Hoa Hạ.
“Vậy nên Thừa Phi à, có một số việc đừng chỉ nhìn bề ngoài không, những thứ bên ngoài đa số đều là thủ thuật che mắt cả thôi!”
Người đàn ông trung niên nhẹ nhàng vỗ vai thanh niên, sau đó nói tiếp.
“Mà Hoa Hạ chúng ta lại đất rộng của nhiều, dân số đông, từ thời cổ đại đã có thể tu hành, vô số môn phái cổ xưa truyền thừa suốt mấy nghìn năm”.
“Từ xưa đến nay, mấy nghìn năm này có thể tưởng tượng đến nay Hoa Hạ chúng ta sẽ có bao nhiêu cao thủ”.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!