"Ầm, ầm, ầm..."
Song sức mạnh khủng bố sinh ra do hai bên va vào nhau thật sự quá kinh khủng.
Tấm khiên phòng ngự mà Diệp Viễn vừa ngưng tụ ra thoáng chốc đã bị đánh nát.
Bấy giờ, Diệp Viễn lập tức bảo vệ mấy người ở sau lưng, dùng cơ thể mình đỡ lấy sức mạnh khủng bố kia.
"Ầm!"
Một tiếng động lớn vang lên, cơ thể Diệp Viễn bị đánh bay, lộn mấy vòng trên không rồi ngã mạnh xuống đất.
"Phụt!"
Anh vừa rơi xuống đất đã há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
"Diệp Viễn!"
Lâm Vãn Tình thấy thế thì hoảng sợ hét lên, vội chạy về phía anh.
"Anh không sao, chỉ bị chút chấn thương thôi!"
Diệp Viễn cười an ủi Lâm Vãn Tình đang sốt ruột không thôi.
Anh nói xong bèn vội lấy một viên đan dược từ trong ngực ra nhét vào miệng.
Dưới tác dụng của đan dược, chấn thương ban nãy đều đã khỏi hẳn.
Tuy chấn thương đã khỏi, nhưng trong lòng Diệp Viễn vẫn nghĩ mà sợ.
Nếu ban nãy không có mấy tấm khiến phòng ngự kia hao bớt phần lớn năng lượng thì chỉ với đòn vừa rồi, anh không chết cũng tàn.
Đây là lần đầu tiên anh bị thương sau khi tu luyện tiên thuật Quỷ Môn.
Cùng lúc ấy, anh cũng hiểu được tại sao trước đó Ám Thập nói nơi này quỷ dị và bảo mình cẩn thận.
Ban đầu anh vẫn không thèm để ý, nhưng cảnh vừa rồi lại khiến Diệp Viễn hiểu được Ám Thập cũng không có nói dối.
Nơi này quả thật vô cùng quỷ dị.
"Xin lỗi anh Diệp, đều do chúng tôi sai!"
Lúc này, Trần Thanh Thanh chủ động bước tới, mặt mày áy náy nói xin lỗi.
Nếu không phải do ban nãy họ tấn công tế đàn kia lung tung thì Diệp Viễn cũng sẽ chẳng bị thương.
"Không sao!"
Diệp Viễn khẽ xua tay, đứng dậy rồi nhìn về phía tế đàn kia.
Lúc này, nó đã khôi phục bình thường, quả cầu năng lượng do nó ngưng tụ ra cũng không tấn công đám người Diệp Viễn mà vẫn bắn phá lớp phòng ngự bên ngoài hai tòa lầu các kia.
Cứ mỗi đòn tấn công là lớp phòng ngự bên ngoài lại nứt ra một phần.
Có lẽ nó sắp chẳng còn chịu nổi vài đợt tấn công nữa.
"Mọi người lùi về cửa hầm trước đi!"
"Được!"
Lần này, mấy người đều ngoan ngoãn lùi lại đến cửa đường hầm, không dám tăng thêm gánh nặng cho Diệp Viễn.
Nếu không phải vì cứu họ thì vừa rồi anh cũng đã chẳng bị thương.
Sau khi họ lùi lại đến cửa đường hầm.
Diệp Viễn bèn mở đôi mắt nhìn thấu ra, hòng tìm ra cờ trận của trận pháp ở đâu.
Ban nãy khi Trần Thanh Thanh và Trần Bắc Phong ra tay tấn công tế đàn, Diệp Viễn nhận ra xung quanh nó chắc hẳn đã được bậc thầy trận pháp bị Rose giết chết trước đó bày ra trận pháp.
Những quả cầu năng lượng kia sẽ tấn công họ chắc chắn là vì trận pháp ấy.
Muốn khiến cho tế đàn dừng lại thì phải phá hủy trận pháp đó trước.
Song, điều khiến Diệp Viễn bất ngờ là con mắt nhìn thấu của anh lại mất tác dụng ở đây.
Anh hoàn toàn không thể nhìn thấu nơi này, nó dường như có một lớp màng phòng ngự cực kỳ lợi hại ngăn cách tất cả mọi thứ.
Không thể dùng con mắt nhìn thấu khiến Diệp Viễn có hơi đau đầu.
"Ầm!"
Bấy giờ, lại có một quả cầu năng lượng đánh mạnh lên lớp phòng ngự của hai tòa lầu các.
Vết rạn trên nó ngày càng nhiều hơn, có một số nơi còn xuất hiện vài lỗ thủng.
Trong những lỗ thủng kia thế mà cũng tỏa ra khí tức cực kỳ khủng bố cùng với vô cùng vô tận sát khí và tử khí như tế đàn bên dưới.
Phát hiện này khiến Diệp Viễn khá bất ngờ.
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt Diệp Viễn chợt sáng lên, có vẻ như anh đã hiểu được cách thức tấn công của tế đàn này.
Chẳng mấy chốc, tính cả số sát khí và tử khí tràn ra từ hai tòa lầu các thì trên tế đàn nhanh chóng ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng.
"Ầm!"
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, quả cầu năng lượng khủng bố kia tiếp tục đánh thẳng lên lớp phòng ngự bên ngoài hai tòa lầu các.
Lần này, lớp phòng ngự càng xuất hiện nhiều vết nứt và lỗ thủng hơn.
Và cũng có nhiều sát khí và tử khí khủng bố tràn ra hơn.
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!