Lọc Truyện

Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Giờ phút này, sắc mặt của ông lão cầm đầu đã trở nên hết sức nghiêm trọng.  

             Ban đầu ông ta còn tưởng rằng một kích của năm người họ chắc chắn sẽ khiến Diệp Viễn khó mà sống nổi.  

             Nhưng giờ xem ra ông ta đã sai, hoàn toàn sai rồi.  

             Cơ thể của anh quá mạnh, khủng bố đến nỗi khiến ông ta cũng có chút muốn bỏ chạy.  

             Có điều, là một Sí Thiên Sứ vĩ đại, bạn của họ chết trong tay Diệp Viễn, anh không chết, không trả mối thù này thì đó chính là nỗi nhục nhã lớn nhất với họ.  

             Hơn nữa, giờ họ đã trở mặt thành thù với Diệp Viễn. Nếu anh không chết thì e rằng sau này sẽ là một kẻ địch mạnh với thần giáo Quang Minh họ.  

             Mà tất nhiên, với kẻ địch thì tuyệt đối không thể để anh còn sống trên đời được.  

             Ông lão cầm đầu nghĩ vậy, trên mặt chợt lộ vẻ quyết tâm.  

             "Thánh Tài Tịch Diệt!"  

             Ông lão ra lệnh một tiếng, bốn người khác lập tức hoàn hồn.  

             Họ lại bắt đầu niệm chú, còn cầm trường kiếm trong tay giơ lên đỉnh đầu.  

             Diệp Viễn thấy động tác của họ thì đương nhiên biết họ định thi triển chiêu thức mà Bronsted đã dùng lúc trước. Song, anh cũng không ngăn cản.  

             Ban nãy, sau khi đỡ một chiêu kia của Bronsted khiến anh hiểu được nó cũng không lợi hại lắm.   

             Vì vậy, giờ anh cũng muốn thử xem với cường độ cơ thể mình thì có đỡ nổi một kích mạnh nhất của năm người kia hay không.  

             Dưới ánh mắt bình tĩnh của Diệp Viễn.  

             Quầng sáng đằng sau năm người lại tỏa ra sáng sáng chói mắt, càng ngày càng có nhiều ánh sáng liên tục ngưng tụ lại trên mũi kiếm của họ.  

             Chỉ thoáng chốc, trên mũi kiếm đã tụ lại thành một quả cầu ánh sáng chói lóa.  

             Nó y như năm vầng Mặt Trời tỏa ra ánh sáng chói mắt khiến người ta không mở mắt ra nổi.  

             Lúc này, chỉ nghe thấy ông lão kia lại ngâm nga một câu.  

             Quả cầu ánh sáng trên đầu ông ta thế mà lại hóa thành một ngọn lửa màu trắng tỏa ra khí lạnh khiến lòng người lạnh lẽo.  

             Đúng vậy, không phải nóng, mà là lạnh.  

             "Ầm, ầm, ầm..."  

             Bấy giờ, quả cầu ánh sáng trên đầu bốn người kia cũng hóa thành một ngọn lửa lạnh lẽo.  

             Dưới ánh hưởng của ngọn lửa kia, mặt đất dưới chân họ lại dùng một tốc độ cực nhanh đóng băng lại, còn nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.  

             Cảnh ấy khiến ánh mắt Diệp Viễn trở nên nghiêm túc.  

             Đương nhiên là anh cũng có thể cảm giác được sức mạnh của ngọn lửa kia.  

             Nhưng anh vẫn đứng im không nhúc nhích.  

             Giờ đây, mặt băng nhanh chóng lan đến cũng đóng băng hai chân Diệp Viễn lại.  

             Vả lại, nó còn dùng một tốc độ cực nhanh lan rộng ra người anh.  

             Hai giây sau, Diệp Viễn đã hoàn toàn bị đông cứng thành một bức tượng băng.  

             "Kẻ ngoại đạo chết tiệt, nếm thử đòn sát thủ của thần giáo Quang Minh tao đi!"  

             "Thánh Tài Tịch Diệt, Vạn Lý Cực Hàn!"  

             Ông lão quát lên một tiếng, sau đó vung trường kiếm lên.  

             Ngọn lửa tỏa ra khí tức lạnh lẽo kia lập tức bắn đi.  

             Bốn người khác cũng đồng loạt ra tay.  

             Ngọn lửa trên thân kiếm của họ cũng bắn thẳng về phía Diệp Viễn.  

             Nơi năm ngọn lửa ấy đi ngang qua còn kéo thro một cái đuôi màu trắng cực dài, toàn bộ không gian thoáng chốc bị đóng băng.  

             "Ầm!"  

             Ngay khi năm ngọn lửa ấy cách Diệp Viễn chỉ còn khoảng 20m thì nó bỗng dưng dung hợp lại với nhau.  

             Hơn nữa, còn liên tục áp súc và ngưng kết.  

             Một lát sau, nó đã dung hợp lại thành một quả cầu lửa màu trắng chỉ to bằng nắm tay người trưởng thành.  

             Nó vừa xuất hiện, không gian xung quanh lập tức chằng chịt vết nứt màu đen.  

             Toàn bộ không gian đều bị ngọn lửa kia đóng băng đến nứt nẻ.  

             Chỉ chớp nhoáng, ngọn lửa màu trắng kia đã nện thẳng lên bức tượng băng bao vây lấy Diệp Viễn.  

             Cũng không vang tiếng nổ như muốn hủy diệt đất trời hay có bất cứ năng lượng nào khuếch tán ra.  

             Mà chỉ truyền đến một tiếng vang rất nhỏ.  

             Giây tiếp theo, tảng băng bao trùm cơ thể Diệp Viễn lập tức vỡ vụn.  

             Ngọn lửa kia cũng đánh thẳng vào ngực anh.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT