“Phập!”
Tô An Vũ không hề có phòng bị, lập tức bay thăng ra ngoài cửa quán bar như cánh diều đứt dây.
Đập mạnh lên mặt đất phía trước Thượng Quan Phi Vũ.
“Muốn chết hả!”
Hành động của Diệp Viễn đã hoàn toàn châm lên ngọn lửa giận trong lòng Thượng Quan Phi Vũ.
Chỉ nghe thấy Thượng Quan Phi Vũ quát một tiếng, khí trường võ hoàng đỉnh phong phát ra.
Vung bàn tay, vô số nội khí nổi sục trào ra hết, rất nhanh ngưng kết ra một thanh trường đao màu vàng kim trên lòng bàn tay hắn ta.
Nhưng đúng lúc Thượng Quan Phi Vũ tóm trường đao màu vàng kim định ra tay.
Lại có một tiếng quát lớn vang lên.
“Thượng Quan Phi Vũ, cậu dừng tay cho tôi!”
Cùng với tiếng quát vang lên, còn có một luồng khí kình cực mạnh truyền đến, lập tức đánh lên trên trường đào màu vàng kim trong tay Thượng Quan Phi Vũ.
Thanh trường đao đó không hề có năng lực chống cự, trực tiếp hóa thành một làn nội khí.
Lúc này, liền thấy một người đàn ông trung niên toàn thân tỏa ra khí trường cường mạnh đi đến.
“Bố!”
Nhìn thấy người đàn ông trung niên, Hiên Viên Hiểu Nhã lập tức kích động chạy đến.
Người đàn ông trung niên nhẹ nhàng xoa đầu Hiên Viên Hiểu Nhã, cưng chiều hỏi: “Hiểu Nhã, con có sao không?”
“Con không sao, bố”, Hiên Viên Hiểu Nhã khẽ lắc đầu, rồi chỉ vào Thượng Quan Phi Vũ nói.
“Bố à, tên xấu xa này ức hiếp bạn của con, xin bố làm chủ cho con!”
Người đàn ông trung niên này chính là Hiên Viên Thanh Phong, bố của Hiên Viên Hiểu Nhã.
Trước đó Hiên Viên Hiểu Nhã lo lắng Diệp Viễn không phải là đối thủ của Thượng Quan Phi Vũ, vì vậy cô ta liền gửi tin nhắn cho bố cô ta.
Vì bố của cô ta là cấp trên trực tiếp của Thượng Quan Phi Vũ, chỉ cần bố cô ta đến, thì Thượng Quan Phi Vũ tuyệt đối không dám động vào Diệp Viễn.
Lúc này, Hiên Viên Thanh Phong mới quay đầu nhìn sang Thượng Quan Phi Vũ.
“Thượng Quan Phi Vũ, ai ra lệnh cho cậu, để cậu đưa nhiều người như vậy ra ngoài?”
Đối diện với cấp trên trực tiếp Hiên Viên Thanh Phong này, Thượng Quan Phi Vũ lại không hề sợ.
Vẻ mặt vẫn cao ngạo nói.
“Là lệnh của ông nội tôi!”
Lời này khiến Hiên Viên Thanh Phong cau chặt mày, tuy Thượng Quan Phi Vũ là người dưới quyền ông ta, nhưng vẫn luôn không nghe lời ông ta.
Chủ yếu là vì những năm nay, sức ảnh hưởng của nhà họ Thượng Quan càng ngày càng lớn.
Còn gia tộc Hiên Viên ông ta vì năm đó ra mặt bảo vệ Tiêu Phong của nhà họ Tiêu, đã đắc tội với nhà họ Tiêu.
Những năm nay, sức ảnh hưởng của nhà họ Hiên Viên ông ta ngày càng yếu.
Ngược lại là nhà họ Thượng Quan, dưới sự ủng họ của nhà họ Tiêu, nhà họ Tô và nhà họ Lâm, vị trí của họ ngày càng nước dâng thuyền cao.
Đặc biệt là ông nội của Thượng Quan Phi Vũ, bây giờ đã chiếm vị trí trung tâm.
Trong hoàn cảnh đó, cũng khiến Thượng Quan Phi Vũ này ngày càng ngạo mạn, cũng càng ngày càng không nghe mênh lệnh của cấp trên trực tiếp như ông ta.
“Hiên Viên Thanh Phong, tôi phụng lệnh của ông nội tôi đến hỗ trợ đội chấp pháp thủ đô thu phục tên hung thủ to gan dám giết người trên phố thủ đô này, mời ông đừng ngăn cản!”
“Nếu không, tôi sẽ chuyển lời với ông nội tôi, đến lúc đó nếu ông rơi vào tội danh trợ giúp hung thủ thì không hay đâu!”
Thượng Quan Phi Vũ lạnh lùng nói.
Tuy Hiên Viên Thanh Phong là cấp trên trực tiếp của hắn ta, còn là bố của Hiên Viên Hiểu Nhã, là bố vợ tương lai của hắn ta, nhưng hắn ta vẫn không hề có ý kính trọng.
Với hắn ta, gia tộc Hiên VIên đã trở thành quá khứ.