Lọc Truyện

Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Á...”  

             Cùng với mấy tiếng la thảm thiết vang lên, lại có thêm mấy võ giả bị chị Thanh đánh tàn phế.  

             “Tất cả mọi người tập trung lại!”  

             Lúc này, ông lão đứng trên mặt đất quát to.  

             Ông ta đã nhận ra, mặc dù chị Thanh lợi hại thật nhưng đối đầu với đòn tấn công của hơn trăm vị võ giả, chị ta cũng có phần không địch lại nổi.  

             Chỉ cần tập trung tất cả mọi người lại thì chắc chắn chị Thanh không phải là đối thủ của bọn họ.  

             Đương nhiên các võ giả kia cũng hiểu nguyên tắc này nên mọi người gần như lập tức tập trung lại chỗ ông già.  

             Tốc độ của bọn họ quá chậm so với chị Thanh.  

             Trong quá trình bọn họ tập trung, lại có thêm mười mấy người nữa bị chị Thanh đánh tàn phế.  

             Chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà đã có mười mấy võ giả bị hạ gục, điều này khiến ông già vô cùng tức giận.  

             Sau khi mọi người đã tập trung đông đủ, ông già lập tức hô:  

             “Kết trận!”  

             Giây tiếp theo, mọi người lấy ông lão làm trung tâm, nhanh chóng xếp thành hình một chiếc quạt.  

             Sau đó, tất cả mọi người đồng loạt truyền nội khí cho người đứng trước mình.  

             Cứ thế, nội khí của tất cả mọi người đều đổ dồn vào trong người ông già.  

             Được nội khí liên tục truyền vào trong thân thể, cảnh giới của ông già vốn là Võ Thánh trung kỳ lập tức không ngừng tăng lên.  

             Chỉ giây lát sau, ông ta đã đạt tới cảnh giới Võ Thánh hậu kỳ.  

             Một giây sau, ông ta tiếp tục đạt đến cảnh giới Võ Thánh đỉnh phong.  

             Chẳng mấy chốc, ông già đã đột phá cảnh giới Võ Thánh, lên tới cảnh giá Võ Đế.  

             Sau khi tới cảnh giới Võ Đế, có vẻ như cơ thể của ông già cũng không thể nhận thêm nhiều nội khí hơn được nữa.  

             Bàn tay khô gầy xòe ra, một ngọn lửa nội khí mang theo hơi thở mạnh mẽ lập tức thành hình.  

             Ngọn lửa nội khí này nhanh chóng kết thành một chưởng ấn khổng lồ.  

             Hơn nữa, nó còn điên cuồng hấp thụ nội khí mà trăm vị võ giả đứng sau lưng truyền cho ông già.  

             Chỉ một lát sau, chưởng ấn khổng lồ kia lập tức ngưng tụ lại thành thực thể.  

             “Đồ khốn nạn đáng chết, chết đi!”  

             Ông lão chợt quát lên một tiếng, bàn tay khô gầy đánh về phía trước, chưởng ấn ngưng tụ thành thực thể lập tức đánh về phía chị Thanh.  

             Cảm nhận được uy thế kinh khủng tỏa ra từ chưởng ấn này, chị Thanh biết mình không phải là đối thủ của ông ta, lập tức định lùi lại.  

             Thế nhưng, chị ta vừa mới động đậy thì lập tức phát hiện ra không gian quanh mình đã bị giam cầm.  

             Lúc này, Diệp Viễn vẫn luôn bình tĩnh đứng cách một quãng không xa bèn tiện tay vung tay lên.  

             Như thể đuổi ruồi.  

             Một luồng khí lập tức bắn ra.  

             “Keng!”  

             Chị Thanh thấy quanh người mình vang lên một tiếng thật khẽ, khí vực Võ Đế giam cầm chị Thanh lập tức bị đập vỡ vụn.  

             Sau khi đập nát khí vực Võ Đế giam cầm chị Thanh, luồng khí đó vẫn không hề dừng lại.  

             Nhanh chóng đánh về phía chưởng ấn khổng lồ.  

             “Xì!”  

             Một tiếng vang nhỏ.  

             Bàn tay to đó bỗng chốc xẹp xuống như một chiếc bóng bay bị chọc thủng, tan biến trong nháy mắt, hóa thành một luồng nội khí mạnh mẽ.  

             Luồng khí kia lập tức cuốn lấy số nội khí này, nhanh chóng đánh về phía ông già.  

             Ông già thấy vậy không khỏi biến sắc, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi tột độ.  

             “Mau lui lại!”  

             Gần như ngay khi ông lão hét lên là ông ta lập tức định lui lại ngay, nhưng luồng khí này quá nhanh.  

             Thân thể ông ta còn chưa kịp làm gì.  

             Thì đã đánh tới trước mặt ông ta.  

             “Ầm!”  

             Một tiếng nổ lớn vang lên, ông già và đám người sau lưng như thể gặp phải một chiếc vòi rồng đáng sợ.  

             Chỉ nháy mắt, bọn họ đã bị cuốn lên trên trời.  

             Một giây sau, luồng khí dữ dội đó đột ngột biến mất.  

             Ngoài ông già ra, tất cả mọi người đều ngã từ trên không trung xuống, đập mạnh vào chiếc hố sâu ban nãy.  

             Lúc này, Diệp Viễn lại tiện tay vung lên một lần nữa.  

             Một ngọn lửa Nguyên Anh bay vào trong hố sâu.  

             “Vù!”  

             Hơn trăm tên võ giả trong hố sâu đều bị ngọn lửa Nguyên Anh nuốt chửng.  

             Hơn một trăm người của đội chấp pháp cứ thế bị Diệp Viễn phẩy tay tiêu diệt.  

             “Mạnh thật!”  

             Chị Thanh không khỏi kinh hãi khi nhìn thấy cảnh này nhưng đồng thời trong lòng lại thấy rất kích động.  

             Bởi vì chị ta biết, kiểu gì cũng có ngày chị ta cũng có thể làm được như vậy.  

             Còn ông già thì rơi xuống rìa hố, không bị ngọn lửa Nguyên Anh thiêu đốt.  

             Thấy vậy, ông ta khiếp sợ, hai mắt trợn lên, há hốc miệng thật to.  

             Tận hơn trăm vị võ giả siêu cấp cảnh giới Võ Vương.  

             Dù ở đâu, những người này cũng đều là nhân vật đứng vào loại nhất, nhì.  

Danh sách truyện HOT