“Đừng ra tay ở đây!”, Huy thản nhiên nói một câu.
Ông lão nhìn đám người Vương Vũ Hàm bên cạnh Huy một cái rồi liền gật đầu.
“Được!”
Nói xong, ông ta tiện tay tóm bác Phúc đang sợ muốn chết, sau đó lại tiện tay tóm cậu Vương đã bất tỉnh nhân sự ở phía xa.
Đi về phía xa.
“Thực sự phải giết họ sao?”
Vương Vũ Hàm hơi căng thẳng hỏi Huy.
Dù sao những người này cũng chỉ đến cướp địa bàn của họ thôi, chỉ là một chuyện nhỏ.
Nhưng bây giờ, Huy lại muốn giết toàn bộ những người này.
Đối với Vương Vũ Hàm ở thế giới phàm tục, chịu sự ràng buộc của pháp luật, cô ta hơi sợ hãi.
Nhưng Huy lại thản nhiên nói.
“Không sao, cô coi như chưa từng xảy ra chuyện gì đi!”
“Nhưng…”, Vương Vũ Hàm còn muốn nói gì, lại bị Huy ngăn lại.
“Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu”.
Nhìn sự tự tin và chân thành của Huy, và ánh mắt dường như có ma lực, cuối cùng Vương Vũ Hàm cũng không nói gì nữa.
Lúc này, Huy lại lên tiếng nói.
“Ngoài ra, hôm nay ở đây có rất nhiều nhân vật lợi hại đến, vì sự an toàn của các cô, tôi quyết định ở lại bên cạnh các cô, bảo vệ các cô, cô sẽ không phải đối chứ?”
Nói xong, Huy lại nhìn chằm chằm đôi mắt của Vương Vũ Hàm, khóe miệng lộ ra nụ cười vô cùng tuyệt mỹ.
Nhìn ánh mắt tràn đầy ma lực đó, Vương Vũ Hàm ngẩn người một lúc lâu sau mới gật đầu mạnh.
“Được!”
“Đúng rồi, quên mất tự giới thiệu, tôi tên là Thẩm Huy, đến từ Vạn Hồ Môn”, Thẩm Huy lại chủ động tự giới thiệu.
“Tôi tên là Vương Vũ Hàm, là người Giang Bắc, đây là đồng nghiệp của tôi, lần này chúng tôi đến đây để du lịch”.
Vương Vũ Hàm liền nói hết thông tin của cô ta cho Thẩm Huy.
Sau khi làm quen đơn giản với mấy người.
Thẩm Huy liền ở lại cùng bọn họ.
Đồng thời đám người Vương Vũ Hàm cũng tìm hiểu được Thẩm Huy là võ giả, hơn nữa còn là thiếu chủ của Vạn Hồ Môn.
Điều này khiến những người chưa từng tiếp xúc với võ đạo như họ cũng vô cùng hiếu kỳ về chuyện của giới võ đạo.
Cứ muốn kéo Thẩm Huy giảng giải những chuyện liên quan đến giới võ đạo cho bọn họ.
Thẩm Huy cũng vô cùng tận hưởng cảm giác được người khác sùng bái ngưỡng mộ.
Liền bắt đầu kể những chuyện của giới võ đạo cho bọn họ.
Cùng với những câu chuyện kể của Thẩm Huy càng lúc càng huyền ảo, càng lúc càng hấp dẫn.
Những người khác ở xung quanh cũng đều vây đến.
Càng lúc càng đông người, Thẩm Huy cũng thổi phồng càng lúc càng lợi hại.
Đúng lúc Thẩm Huy thổi phồng đến mức trời long đất lở.
Ông lão rời đi lúc trước quay lại.
“Thiếu chủ, môn chủ và các môn phái võ đạo ẩn thế đến rồi!”
Nghe xong, Thẩm Huy liền tỏ sắc mạt vui mừng.
Vội vàng đứng lên nói với Vương Vũ Hàm.
“Vũ Hàm, môn chủ của môn phái chúng tôi và chín môn phái võ đạo khác đã đến, tôi đưa mọi người đi gặp môn chủ nhà tôi!”
“Ngoài ra, để môn chủ của nhà tôi xem xem các cô có thể tu hành không, nếu các cô có thể tu hành, không chừng còn có thể trở thành một võ giả”.
“Thực sự có thể sao?”
Vương Vũ Hàm còn chưa lên tiếng, một nữ đồng nghiệp bên cạnh Vương Vũ Hàm liền hưng phấn hỏi.
Vừa nãy sau khi nghe Thẩm Huy giảng giải chuyện của giới võ đạo, lúc này bọn họ đều vô cùng hướng về giới võ đạo.
Bây giờ lại có thể gặp được nhân vật môn phái võ đạo trong truyền thuyết giống như thần tiên.
Hơn nữa Thẩm Huy còn nói, để môn chủ của môn phái anh ta xem họ có khả năng tu hành không.
Nếu họ thực sự có tố chất có thể tu hành, thì từ nay, cuộc đời của họ sẽ được viết lại hoàn toàn.
Nếu không thể, thì quay lại cơ quan làm việc, cũng có thêm chuyện để thổi phồng.
“Đương nhiên là được!”, Thẩm Huy trả lời.
“Tốt quá rồi, anh Thẩm, mau đưa chúng tôi đi đi!”, đồng nghiệp của Vương Vũ Hàm vội vã nói.
Ánh mắt của Thẩm Huy lại nhìn sang Vương Vũ Hàm.
“Vũ Hàm, cô cũng cùng đi đi!”
Vương Vũ Hàm do dự một lúc, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Huy liền đưa đoàn người Vương Vũ Hàm đến ngoài lối vào trấn.
Lúc này, ở đây đã có rất nhiều người tập trung.
Ngoại trừ những nhân vật lớn của bốn gia tộc lớn thủ đô nước Hoa Hạ, những người còn lại gần như đều tập trung ở đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!