Tiếng cười này cực kỳ lớn, thậm chí át cả tiếng ồn từ cơn lốc đáng sợ kia.
Ngay khi tiếng cười này xuất hiện, cơn lốc đáng sợ đang điên cuồng xoáy tròn cũng dừng lại đầy ly kì.
“Nhiều năm không ra ngoài, không ngờ người của giới võ đạo này đã trở nên tệ hại đến mức giết hại lẫn nhau chỉ vì một chút lợi lộc nhỏ nhoi”.
Lúc này, một tiếng nói cực kỳ vang dội vang lên.
Tiếng nói vẫn vô cùng rõ ràng, tựa như tiếng chuông ban sớm, tiếng mõ ban chiều, vọng vào tai tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Cùng với tiếng nói này, mọi người kinh ngạc nhìn thấy cơn lốc lúc này đang tan biến với tốc độ cực kỳ nhanh.
Cát vàng bay đầy trời tụ hội về phía trung tâm của cơn lốc bằng tốc độ nhanh khủng khiếp.
Chẳng bao lâu sau, toàn bộ cát vàng bay đầy trời đã tụ tập vào trung tâm của cơn lốc.
Sau khi cát vàng biến mất khỏi bầu trời, cuối cùng mọi người cũng có thể quan sát được một cách rõ ràng tình hình ở trung tâm cơn lốc.
Lúc này, ở trung tâm cơn lốc có một người mặc một bộ đạo bào cực kỳ bẩn thỉu, râu tóc bết dính tới mức thắt nút lại với nhau, trông chẳng khác gì một lão ăn mày.
Ông ta đứng giữa không trung, tay trái cầm một cây phất trần cũ nát, tay phải cầm một hồ lô rượu màu đỏ vô cùng bẩn thỉu.
Điều khiến mọi người cực kỳ kinh ngạc là số cát vàng bay đầy trời ban nãy lại đang bị hút vào trong chiếc hồ lô.
Chứng kiến cảnh ấy, ai nấy đều cực kỳ ngạc nhiên.
Không biết rốt cuộc đây là chiêu thức thần kỳ gì.
Trong lúc mọi người có mặt ở đây còn đang ngẩn người, cuối cùng số cát vàng bay đầy trời cũng hoàn toàn tan biến, không còn sót lại chút gì, tất cả đều đã bị hút vào trong chiếc hồ lô của ông lão kia.
Lúc này, ông lão kia cũng đáp từ giữa không trung xuống mặt đất.
Ông ta tiện tay vung tay lên một cái, cát trong hồ lô biến mất.
Sau đó, ông ta lắc nhẹ hồ lô rượu rồi dốc ngược lên, rót vào miệng.
Tất cả mọi người có mặt ở đây không khỏi giật mình khi nhìn thấy lúc này, bên trong chiếc hồ lô vừa mới hút cát vào trong lại rót ra một thứ chất lỏng có mùi thơm đặc biệt.
“Ha ha, rượu ngon, rượu ngon!”
Ông lão cực kỳ hài lòng, thích thú khen một câu, sau đó bước một bước, đi xa khỏi đám đông tận mấy chục thước.
“Trời ạ, ông ta là thần tiên ư?”
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của ông lão này đều cảm thấy giật mình.
“Rốt cuộc người này là ai?”
Đương nhiên, điều mọi người tò mò nhất lúc này chính là thân phận của ông lão.
“Ông ta... Ông ta là Lưu Bán Tiên!”
Anh Khánh được cả đám người nhà họ Tiêu đứng xung quanh bảo vệ vừa trông thấy ông lão, cả người lập tức run lên bần bật.
“Đúng rồi, là ông ta, chắc chắn là ông ta!”
Anh Khánh nhớ rất rõ khi anh ta còn bé, chính lão ăn mày này đã nói anh ta là Tiên Đế chuyển thế, là người mang mệnh trời.
Có sứ mệnh cứu vớt con người, trong cơ thể anh ta ẩn chứa một sức mạnh lớn lao chấn động trời đất.
Chỉ có điều phải tới bước ngoặt nguy hiểm thì sức mạnh này mới bộc phát.
Cũng chính vì lời của lão ăn mày này mà anh ta vẫn luôn tin tưởng chắc chắn rằng anh ta chính là Tiên Đế chuyển thế, vâng mệnh trời cứu vớt con người.
Anh ta vẫn còn lờ mờ nhớ rõ, năm đó, sau khi lão ăn mày này coi số mệnh cho anh ta xong thì vung tay lên một cái, trước mặt ông ta lập tức xuất hiện một cánh cửa.
Sau đó, một con rồng vàng khổng lồ lao từ trong cánh cửa ra, chở lão ăn mày bay lên tận chín tầng mây.
“Tiền bối biết ông ta là ai ư”, ông lão thuộc thánh địa nhà họ Tiêu vội vàng hỏi.
“Biết, ông ta là một vị cao nhân tựa như thần tiên vậy!”, anh Khánh trả lời.
Trong đôi mắt anh ta ngập tràn xúc động và khâm phục.
Ngay sau đó, anh Khánh lập tức kích động kể lại chuyện mình từng gặp ông ta hồi nhỏ cho tất cả mọi người nghe.
Mới đầu, sau khi nghe xong câu chuyện, mọi người ở đây đều cảm thấy câu chuyện này quá giả dối nhưng trước đó, tất cả bọn họ đều đã được chiêm ngưỡng thực lực của anh Khánh rồi.
Vừa rồi, bọn họ cũng đã được chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của ông lão kia, cho nên hầu hết mọi người đều tin lời anh Khánh nói.
Đương nhiên, vẫn còn một bộ phận nhỏ người không tin lời anh ta, dù sao chuyện này cũng thực sự quá thiếu chân thực.
“Hừ, thần tiên, tôi không tin!”
Lúc này, có một cường giả cảnh giới Võ Đế đỉnh phong “hừ” một tiếng đầy khinh thường.
“Tôi muốn xem xem thần tiên thì lợi hại cỡ nào!”
Nói xong, võ giả cảnh giới Võ Đế đỉnh phong này đột ngột di chuyển, xông thẳng tới chỗ lão ăn mày kia.
Tiếng cười này cực kỳ lớn, thậm chí át cả tiếng ồn từ cơn lốc đáng sợ kia.
Ngay khi tiếng cười này xuất hiện, cơn lốc đáng sợ đang điên cuồng xoáy tròn cũng dừng lại đầy ly kì.
“Nhiều năm không ra ngoài, không ngờ người của giới võ đạo này đã trở nên tệ hại đến mức giết hại lẫn nhau chỉ vì một chút lợi lộc nhỏ nhoi”.
Lúc này, một tiếng nói cực kỳ vang dội vang lên.
Tiếng nói vẫn vô cùng rõ ràng, tựa như tiếng chuông ban sớm, tiếng mõ ban chiều, vọng vào tai tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Cùng với tiếng nói này, mọi người kinh ngạc nhìn thấy cơn lốc lúc này đang tan biến với tốc độ cực kỳ nhanh.
Cát vàng bay đầy trời tụ hội về phía trung tâm của cơn lốc bằng tốc độ nhanh khủng khiếp.
Chẳng bao lâu sau, toàn bộ cát vàng bay đầy trời đã tụ tập vào trung tâm của cơn lốc.
Sau khi cát vàng biến mất khỏi bầu trời, cuối cùng mọi người cũng có thể quan sát được một cách rõ ràng tình hình ở trung tâm cơn lốc.
Lúc này, ở trung tâm cơn lốc có một người mặc một bộ đạo bào cực kỳ bẩn thỉu, râu tóc bết dính tới mức thắt nút lại với nhau, trông chẳng khác gì một lão ăn mày.
Ông ta đứng giữa không trung, tay trái cầm một cây phất trần cũ nát, tay phải cầm một hồ lô rượu màu đỏ vô cùng bẩn thỉu.
Điều khiến mọi người cực kỳ kinh ngạc là số cát vàng bay đầy trời ban nãy lại đang bị hút vào trong chiếc hồ lô.
Chứng kiến cảnh ấy, ai nấy đều cực kỳ ngạc nhiên.
Không biết rốt cuộc đây là chiêu thức thần kỳ gì.
Trong lúc mọi người có mặt ở đây còn đang ngẩn người, cuối cùng số cát vàng bay đầy trời cũng hoàn toàn tan biến, không còn sót lại chút gì, tất cả đều đã bị hút vào trong chiếc hồ lô của ông lão kia.
Lúc này, ông lão kia cũng đáp từ giữa không trung xuống mặt đất.
Ông ta tiện tay vung tay lên một cái, cát trong hồ lô biến mất.
Sau đó, ông ta lắc nhẹ hồ lô rượu rồi dốc ngược lên, rót vào miệng.
Tất cả mọi người có mặt ở đây không khỏi giật mình khi nhìn thấy lúc này, bên trong chiếc hồ lô vừa mới hút cát vào trong lại rót ra một thứ chất lỏng có mùi thơm đặc biệt.
“Ha ha, rượu ngon, rượu ngon!”
Ông lão cực kỳ hài lòng, thích thú khen một câu, sau đó bước một bước, đi xa khỏi đám đông tận mấy chục thước.
“Trời ạ, ông ta là thần tiên ư?”
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của ông lão này đều cảm thấy giật mình.
“Rốt cuộc người này là ai?”
Đương nhiên, điều mọi người tò mò nhất lúc này chính là thân phận của ông lão.
“Ông ta... Ông ta là Lưu Bán Tiên!”
Anh Khánh được cả đám người nhà họ Tiêu đứng xung quanh bảo vệ vừa trông thấy ông lão, cả người lập tức run lên bần bật.
“Đúng rồi, là ông ta, chắc chắn là ông ta!”
Anh Khánh nhớ rất rõ khi anh ta còn bé, chính lão ăn mày này đã nói anh ta là Tiên Đế chuyển thế, là người mang mệnh trời.
Có sứ mệnh cứu vớt con người, trong cơ thể anh ta ẩn chứa một sức mạnh lớn lao chấn động trời đất.
Chỉ có điều phải tới bước ngoặt nguy hiểm thì sức mạnh này mới bộc phát.
Cũng chính vì lời của lão ăn mày này mà anh ta vẫn luôn tin tưởng chắc chắn rằng anh ta chính là Tiên Đế chuyển thế, vâng mệnh trời cứu vớt con người.
Anh ta vẫn còn lờ mờ nhớ rõ, năm đó, sau khi lão ăn mày này coi số mệnh cho anh ta xong thì vung tay lên một cái, trước mặt ông ta lập tức xuất hiện một cánh cửa.
Sau đó, một con rồng vàng khổng lồ lao từ trong cánh cửa ra, chở lão ăn mày bay lên tận chín tầng mây.
“Tiền bối biết ông ta là ai ư”, ông lão thuộc thánh địa nhà họ Tiêu vội vàng hỏi.
“Biết, ông ta là một vị cao nhân tựa như thần tiên vậy!”, anh Khánh trả lời.
Trong đôi mắt anh ta ngập tràn xúc động và khâm phục.
Ngay sau đó, anh Khánh lập tức kích động kể lại chuyện mình từng gặp ông ta hồi nhỏ cho tất cả mọi người nghe.
Mới đầu, sau khi nghe xong câu chuyện, mọi người ở đây đều cảm thấy câu chuyện này quá giả dối nhưng trước đó, tất cả bọn họ đều đã được chiêm ngưỡng thực lực của anh Khánh rồi.
Vừa rồi, bọn họ cũng đã được chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của ông lão kia, cho nên hầu hết mọi người đều tin lời anh Khánh nói.
Đương nhiên, vẫn còn một bộ phận nhỏ người không tin lời anh ta, dù sao chuyện này cũng thực sự quá thiếu chân thực.
“Hừ, thần tiên, tôi không tin!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!