Lọc Truyện

Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Cô chỉ nhớ rằng mình bị đánh bất tỉnh trên đường đến công trường, những chuyện xảy ra sau đó cô hoàn toàn không nhớ gì cả.  

 

“Không sao, có người muốn bắt cóc em, muốn nhân cơ hội xin ít tiền xài”.  

 

Lâm Hữu Triết lãnh đạm nói.  

 

Những chuyện xảy ra ở sòng bạc ngầm, vẫn không nên để cho Sở Hạ Vũ biết, tránh cô gặp ác mộng.  

 

Về phần nhà họ Nhạc và cả nhà họ Lê ở tỉnh.   

 

Đương nhiên Lâm Hữu Triết không có ý định bỏ qua.  

 

Bọn họ không những bắt cóc Sở Hạ Vũ, mà còn tìm những tay súng bắn tỉa ở nước ngoài thậm chí còn chôn bom muốn giết anh!  

 

Chỉ cần phạm phải một trong những chuyện này đã là tội chết, huống hồ bọn chúng còn phạm hết cả ba.  

 

Lúc đưa Sở Hạ Vũ về nhà, Lâm Hữu Triết thấy có mấy chiếc xe đậu ở cửa biệt thự nhà họ Sở.  

 

Vừa bước vào đã thấy cậu của Sở Hạ Vũ là Tần Đại Tráng và mấy người nữa.   

 

“Lâm Hữu Triết, thằng sao chổi mày đúng là mạng lớn, sao sống dai như đỉa đói vậy?”  

 

Tần Hương Lan đang tiếp khách, vừa nhìn thấy Lâm Hữu Triết lập tức lộ ra vẻ mặt chán ghét.  

 

Bà ta còn tưởng rằng lần trước Lâm Hữu Triết sẽ chết chắc, nhưng không ngờ thằng nhóc này lại chạy thoát, đúng là người tốt không sống thọ, kẻ gây họa sống mãi ngàn năm!  

 

“Điều này không phải rất bình thường sao, ôm được chân của Hạ Vũ, chỉ cần không ngốc thì sẽ không buông tay!”  

 

Tần Cao Nhã đang sơn móng tay, cố ý nói đểu.  

 

“Cháu có ý gì?”  

 

Tần Hương Lan không hiểu lắm.  

 

“Cô ba à, cô có biết bình thường Lâm Hữu Triết sống ở đâu không, chỗ ở mà cậu ta sống chính là phòng tổng thống của khách sạn Đông Hoa đó!”  

 

“Một thằng rác rưởi như cậu ta, ngay cả một công việc cũng không có thì sao có thể ở trong một căn phòng tốt như vậy chứ, tiền này là do ai trả, cô còn không biết sao?”  

 

Tần Hương Lan vừa nghe thấy thế, lửa giận lập tức bùng cháy.  

 

Bà ta chỉ vào Lâm Hữu Triết, chửi ầm lên: “Thằng rác rưởi này đúng là không biết xấu hổ, lại dám lấy tiền của Hạ Vũ để ở phòng tổng thống, mày có còn là đàn ông không hả?”  

 

“Loại người rác rưởi như mày, thậm chí còn không bằng một đầu ngón tay của Nhạc Khải, tốt nhất là mày lập tức cắt đứt quan hệ với Hạ Vũ, cút xa chừng nào tốt chừng đó!”  

 

“Mẹ, anh ấy không hề tiêu tiền của con!”  

 

Sở Hạ Vũ hơi cạn lời, sao cô lại có một người mẹ như vây chứ.  

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT