Lọc Truyện

Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Tần Hương Lan trợn mắt: “Sau hôm đó, Tiểu Khải đã nói với mẹ rồi, chẳng qua là do Lâm Hữu Triết may mắn, nhặt được trong chợ đồ cổ thôi, nếu nó có tiền thật thì sao ngay cả một công việc tử tế cũng chẳng có?”  

 

“Con gái ngốc của mẹ, chỉ có con không hiểu chuyện mới bị nó lừa gạt thôi, nghe lời mẹ, nhanh chóng cắt đứt quan hệ với nó đi!”  

 

Lâm Hữu Triết cau mày, không ngờ thằng ranh Nhạc Khải đã chết vẫn còn có thể làm anh kinh tởm.  

 

“Cô ba, cô đừng uổng phí công sức nữa”.  

 

Lúc này, Tần Cao Nhã bước tới, vươn tay ra: “Không phải Hạ Vũ luôn nói Lâm Hữu Triết có tiền sao, vậy được thôi, cô bảo cậu ta cho tôi mượn ít tiền đi, chúng tôi sẽ tin là cậu ta có tiền”.  

 

“Có tiền thì phải cho chị mượn sao?”  

 

Sở Hạ Vũ khó chịu đáp.  

 

“Có cho mượn hay không cũng không quan trọng, chủ yếu là muốn chứng minh cậu ta có tiền hay không?”  

 

Tần Cao Nhã cười nhạt nói.  

 

Nghe thấy vậy, Tần Hương Lan cũng cười hùa theo.  

 

Đúng thế, sao bà ta lại không nghĩ ra cách này chứ.  

 

Nếu như Lâm Hữu Triết luôn mồm nói có tiền, vậy thì lấy ra cho mọi người xem đi.  

 

Lâm Hữu Triết nheo mắt lại: “Cô có chắc là muốn mượn tiền của tôi không?”  

 

“Sao hả, không có à?”  

 

Tần Cao Nhã khinh thường nói: “Không có thì tự thừa nhận mình là thằng nghèo rớt mồng tơi, là một thẳng rác rưởi đi, sau đó tránh xa em tôi ra!”  

 

“Suốt ngày không lo làm ăn đàng hoàng, chỉ biết ở đó giả thần giả quỷ, không phải tôi xem thường cậu, nếu bây giờ cậu có thể lấy hai mươi nghìn tệ ra, tôi sẽ lập tức quỳ xuống liếm giày cho cậu!”  

 

“Thật chứ?”  

 

Đôi mắt Lâm Hữu Triết chợt lóe sáng.  

 

“Đương nhiên là thật, mọi người đều đang nghe đó!”  

 

Tần Cao Nhã nói với giọng điệu chắc chắn.  

 

“Đúng vậy, chúng tôi làm chứng cho Cao Nhã!”  

 

“Con bé Cao Nhã này, từ nhỏ đã không thích khoác lác, chúng tôi đều nghe thấy cả rồi!”  

 

“Mau lên đi, không lấy được tiền thì lập tức cút ra ngoài!”  

 

Đám họ hàng nhân cơ hội thúc giục.  

 

Bọn họ chỉ mong Sở Hạ Vũ và Lâm Hữu Triết chia tay, để bọn họ có thể giới thiệu đối tượng cho Sở Hạ Vũ.  

 

“Được”.  

 

Lâm Hữu Triết đáp lời, sau đó lấy hai xấp tiền mặt từ trong người ra, vừa tròn hai mươi nghìn tệ!  

 

Bụp!  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT