Lọc Truyện

Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tần Hương Lan nổi giận, xông lên định tát vào mặt Lâm Hữu Triết.  

 

 

 

"Ồ, Hương Lan!"  

 

Sở Hán Lễ vội ngăn Tần Hương Lan lại, nở nụ cười xấu xa, nói: "Thím đừng lật lọng, đứa con rể yêu quý của thím đã thay thím đồng ý rồi”.  

 

"Không đúng, nó làm gì có tư cách thay mặt chúng tôi...”  

 

Tần Hương Lan vẫn muốn giải thích rõ ràng nhưng giọng nói của bà cụ Sở lại lạnh lùng vang lên: "Được rồi, làm loạn lâu như vậy còn muốn ăn cơm nữa hay không, mau ngồi xuống hết cả đi!"  

 

Bà cụ Sở vừa lên tiếng, không ai dám phản bác.  

 

Trong lòng Tần Hương Lan vẫn không thoải mái, nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi xuống.   

 

"Tên sao chổi mày cứ chờ đấy, chuyện này chưa xong đâu!"  

 

Bà ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Lâm Hữu Triết, chỉ muốn xé rách miệng của anh ra.  

 

Sở Hạ Vũ cũng rất tức giận, chuyện lần này rõ ràng là bác cả của cô cố ý chĩa mũi nhọn vào nhà cô, theo lý mà nói nhà cô có thể không thèm để tâm mà quay về luôn.  

 

Nhưng sao Lâm Hữu Triết phải nói ra những lời khoác lác không biết giới hạn thế chứ?  

 

Năm triệu tệ lợi nhuận mỗi tháng!  

 

Cô có liều mạng cũng không thể hoàn thành được!  

 

"Mọi người yên lặng đi, thời gian gần đây, tình hình Giang Thành thay đổi không biết đâu mà lần”.  

 

"Có tin đồn, nhà họ Lâm đã đắc tội với một nhân vật máu mặt nào đó nên mới ra nông nỗi như vậy, trước mắt trong thành phố mới xuất hiện một tập đoàn mới tên "Diệt Lâm", cũng là sản nghiệp dưới tên của người này”.  

 

"Mà sau khi tập đoàn "Diệt Lâm" nuốt trọn tất cả sản nghiệp nhà họ Lâm thì có rất nhiều công trình trước kia đều trì trệ, nghe nói chuẩn bị tìm đối tác hợp tác mới”.  

 

"Tôi cho rằng chuyện này là một cơ hội vô cùng tốt với nhà họ Sở chúng ta, ai có tự tin muốn đi bàn chuyện hợp tác với tập đoàn "Diệt Lâm" không?"  

 

Bà cụ Sở nói xong, ánh mắt lướt qua tất cả mọi người.  

 

Tất cả những người bà nhìn vào đều sống chết cúi thấp đầu, sợ bị gọi tên.  

 

Sắc mặt bà cụ Sở trầm xuống, chuẩn bị nổi giận thì Sở Văn Xương đột nhiên nói: "Bà nội, cháu muốn đề cử một người!"  

 

"Là ai?"  

 

Bà cụ Sở hỏi lại.  

 

"Đương nhiên là em họ Hạ Vũ rồi ạ”.  

 

Sở Văn Xương tỏ vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT