Lọc Truyện

Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 “Anh nói gì?”  

 

Hô hấp của Sở Hạ Vũ trở nên dồn dập, cô tiến lên kéo ống quần Sở Văn Xương: “Dự án của tập đoàn Diệt Lâm do tôi quản lý, tại sao lại bảo anh thay thế tôi đi ký hợp đồng, tôi đã làm sai chuyện gì?”  

 

Vừa nghe thấy vậy, Sở Văn Xương nhất thời hốt hoảng.  

 

Hắn đạp một cước khiến Sở Hạ Vũ ngã nhào, tức giận nói: “Đồ con điên, cô nói mê sảng cái gì đấy, rõ ràng do cô đắc tội với tập đoàn Diệt Lâm, tôi phải cố hết sức mới vớt vát được dự án này, liên quan gì đến cô, cô đúng là đồ không biết xấu hổ, lại dám vơ hết công lao vào mình!”  

 

“Anh… Phụt!”  

 

Sở Hạ Vũ chưa từng gặp kẻ nào vô liêm sỉ đến thế, nhất thời tức giận khó thở, phun ra một ngụm máu.  

 

Đúng lúc đó, Lâm Hữu Triết đi đến trước cửa, thấy tình cảnh cô hộc máu ngã xuống đất, ánh mắt anh nhất thời trở nên lạnh băng!  

 

“Hạ Vũ!”  

 

Lâm Hữu Triết vội vàng bước nhanh về trước, ôm chặt cô vào lòng.  

 

“Sở Văn Xương, anh đứng lại đó cho tôi!”  

 

Lâm Hữu Triết ngẩng đầu gầm lên, ánh mắt lạnh tanh.   

 

Sở Văn Xương định chạy trốn nhưng lại bị tiếng hét giận dữ của Lâm Hữu Triết dọa sợ, hai chân bỗng dưng mất hết sức lực, quỳ phịch xuống đất.  

 

“Họ, họ Lâm kia, anh muốn làm gì?”  

 

Sắc mặt Sở Văn Xương nhợt nhạt, hai mắt trợn trừng: “Vết thương trên đầu cô ta là do cô ta tự ngã, không liên quan đến tôi, không tin thì anh hỏi quản gia đi!”  

 

Quản gia vội vàng gật đầu: “Cậu Lâm, vết thương của cô ba quả thật do cô ấy bất cẩn gây nên, không liên quan đến cậu hai!”  

 

Đôi mắt Lâm Hữu Triết đằng đằng sát khí, nhìn chằm chằm vào Sở Văn Xương, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng ôm Sở Hạ Vũ đến bệnh viện trước.  

 

Thời gian để tính sổ với tên này vẫn còn nhiều, nhưng Sở Hạ Vũ tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.   

 

Bên trong bệnh viện, lúc Sở Hạ Vũ dần dần tỉnh lại thì phát hiện sắc trời đã tối.  

 

Cô vội vàng ngồi dậy lại bị một bàn tay có lực đẩy ngã về giường.   

 

“Đừng làm loạn, bây giờ em cần được nghỉ ngơi”.  

 

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, mũi Sở Hạ Vũ nghẹn ngào, bật khóc nức nở.  

 

Lâm Hữu Triết ôm cô vào lòng, nhẹ giọng an ủi, đồng thời cũng hiểu được đầu đuôi mọi chuyện từ trong những lời giải thích đứt quãng của Sở Hạ Vũ.  

 

“Hừ, Sở Văn Xương cũng giỏi đấy, đúng là có bản lĩnh đổi trắng thay đen!”  

 

“Bà cụ Sở cũng có vấn đề, chút năng lực phân biệt đúng sai cũng chẳng có, hoặc là bà ta đang thiên vị cháu trai!”  

 

Lâm Hữu Triết cười khẩy, sau đó an ủi cô: “Không sao đâu Hạ Vũ, hãy tin anh, ngày mai Sở Văn Xương tuyệt đối không thể ký được hợp đồng”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT