Lọc Truyện

Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Một người đàn ông trẻ ăn mặc trang trọng, với vẻ ngoài đẹp trai ngồi trên ghế chính trong phòng bao, bên cạnh có một người phụ nữ xinh đẹp mặc sườn xám.  

 

Người phụ nữ dựa vào vai người đàn ông trẻ, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng lên, không ngừng thở gấp, nhưng vẻ mặt của những người còn lại rất bình tĩnh, không hề cảm thấy bất ngờ.  

 

Sau tiếng kêu đau đớn của người phụ nữ, người đàn ông rút tay ra, đẩy người phụ nữ xuống đất không thương tiếc.  

 

“Chơi chán rồi, ném ra ngoài cho chó ăn đi”.  

 

Người đàn ông trẻ lau tay lên áo người bên cạnh, dửng dưng nói.  

 

Cánh cửa phòng bao mở ra, hai vệ sĩ cao lớn bước nhanh vào, lôi người phụ nữ ra ngoài, mặc cho cô ta vùng vẫy và cầu xin thảm thiết.  

 

Lúc này, người đàn ông trẻ liếc mắt nhìn mọi người, nói: “Mọi người còn ngây ra đấy làm gì, mau ăn cơm đi, chúng ta đến đây không phải là để ăn cơm sao? Lẽ nào còn muốn xem tôi chơi phụ nữ?”  

 

Mọi người cười ồ lên, lần lượt cầm đũa.  

 

“Cậu chủ Tiêu, em kính anh một ly, từ nay về sau em chính là tay sai của anh, anh muốn chém ai thì em sẽ chém người đó!”  

 

Một gã đầu trọc đứng dậy, nâng ly rượu và nói.  

 

Tiêu Nguyên liếc nhìn hắn: “Tôi nhận ra cậu, lúc trước cậu là con chó bên cạnh Lâm Thiên Kiếm, rất biết cách cắn người. Bây giờ nhà họ Lâm toi đời rồi nên muốn chạy đến chỗ tôi sao?”  

 

Gã đầu trọc cười lớn: “Con người luôn hướng đến tầm cao mới, em và đám anh em của em cũng cần ăn cơm mà”.  

 

“Không thành vấn đề, vừa hay tôi có một dự án cần các người giúp tôi giải quyết một số phiền phức, các người đi theo tôi, tôi đảm bảo sẽ được ăn no mặc ấm”.  

 

“Nhắc đến mới nhớ, cậu đã gặp người hủy hoại nhà họ Lâm kia chưa?”  

 

“Em từng gặp rồi ạ!”  

 

Gã đầu trọc vội vàng gật đầu, trên mặt còn lộ ra vẻ sợ hãi.  

 

Tiêu Nguyên nhếch mép cười khẩy, đang định lên tiếng thì có người gõ cửa phòng.  

 

“Anh Tiêu, tôi là quản lý sảnh lớn của khách sạn Đông Hoa, ông chủ khách sạn chúng tôi muốn chào hỏi anh”.  

 

Ông chủ của khách sạn Đông Hoa ư?  

 

Mọi người liếc mắt nhìn nhau.  

 

Tất cả mọi người đều biết ông chủ khách sạn Đông hoa nổi tiếng là bí ẩn.  

 

Từ khi khách sạn được xây dựng đến giờ, chưa từng xuất đầu lộ diện.  

 

Không ngờ tối nay lại chủ động xuất hiện, còn chào hỏi Tiêu Nguyên.  

 

Có thể thấy thân phận của Tiêu Nguyên đặc biệt thế nào.  

 

Tiêu Nguyên nhếch mép cười, nói: “Mời anh ta vào đây”.  

 

Giây tiếp theo, cửa phòng bao mở ra.  

 

 

 

“Là anh?”  

 

Nhìn thấy người bước vào, gã đầu trọc đứng phắt dậy, hai mắt trợn tròn.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT