Cha đã xuất viện, Đồ Tiểu Ninh tan tầm đi thăm mẹ chồng rồi trở về nhà thăm cha, cũng gửi tin nhắn nói với Kỷ Dục Hằng tối nay muốn ở lại nhà mẹ đẻ.
[Được] Nếu không có việc gì quan trọng, tốc độ trả lời tin nhắn WeChat của anh luôn rất nhanh.
Sau khi ra viện cha cô sẽ nghỉ ngơi ở nhà một thời gian, lần này ông thề sẽ không uống nữa.
“Không phải chỉ không uống rượu, cha là thể chất có tính axit, dễ kết sỏi, chế độ ăn uống cũng phải chú ý.” Đồ Tiểu Ninh dặn dò.
“Biết rồi, biết rồi.” Cha gật đầu.
“Phải nhớ kỹ, đừng có lành sẹo quên đau.”
“Được, được.”
Nói chuyện cùng cha một lúc, Đồ Tiểu Ninh bắt đầu tìm kiếm Dirge trên weibo, bởi vì vé concert còn chưa mở bán, cô lại không có kinh nghiệm đi xem concert, chỉ có thể tìm tin tức trên weibo trước.
Sau khi đi làm, Lăng Duy Y nhiều lần mời cô đi xem các buổi concert của các nghệ sỹ đang hot, nhưng cô không muốn đi, cô nói với Lăng Duy Y, “Tớ muốn dành buổi concert đầu tiên trong cuộc đời cho Dirge, dành tặng cho Lận Tập Dư.” Lăng Duy Y nghe vậy cũng lười kéo cô đi xem các concert khác.
Đột nhiên cô lướt qua một chủ đề #có thể đặt trước vé cho concert của Dirge#, Nhấn vào weibo của người này, là một blogger lớn có hàng triệu người hâm mộ, chuyên bán vé của các concert, trên thực tế là cò vé, cô lướt weibo của anh ta, thấy có rất nhiều người trước đây đã tìm kiếm anh ta để mua vé và gửi hình ảnh cảm ơn, và tất cả đều có góc nhìn tốt hoặc hàng ghế VIP, nhìn cũng khá đáng tin cậy, cô do dự một lát rồi kết bạn qua số QQ, không thấy đối phương đồng ý nên cô đi tắm.
Tắm xong trở về phòng xem điện thoại di động cô đã được đồng ý và thêm vào nhóm, trong đó cũng có không ít người, đã có hơn bốn trăm người, Lúc cô đi vào mọi người còn ở bên trong trò chuyện điên cuồng về Dirge, cô nhìn màn hình một chút, xem một chút thông báo nhóm và thông tin nhóm, đại khái hiểu được quá trình, bởi vì muốn mua vé vào concert thì phải lập hóa đơn xong vào trang web chính thức của ban tổ chức cướp vé, nhưng hàng ghế VIP chỉ có 100 ghế, cho nên rất khó giành được, đến lúc đó chính là xem nhân phẩm và tốc độ tay ai nhanh hơn. Nếu tìm nhóm người cò vé này mua, sẽ phải trả trước tiền đặt cọc, đặt trước vị trí bình thường 600, vị trí hàng đầu 800, VIP thì 1000, sau khi lấy được vé rồi sẽ thanh toán hết số tiền còn lại, hơn nữa số vị trí sẽ theo thời gian đặt cọc tiền trong nhóm, nếu muốn hoàn tiền sẽ phải chịu mất 30% số phí đã đặt.
Đồ Tiểu Ninh xem xong cảm thấy cò vé đúng là xấu xa, phí xử lý ngân hàng chỉ có không phẩy mấy mà thôi, sao bọn họ bán vé xem concert mà muốn hoàn tiền còn phải thu phí xử lý 30%? Vậy chẳng phải chỉ cần có người đặt thì chắc chắn họ sẽ kiếm được tiền rồi.
Đúng lúc này, có người hỏi trong nhóm: [Giá vé VIP là bao nhiêu?]
Chủ sở hữu nhóm trả lời: [Hiện tại, nhà tài trợ chưa công bố giá vé, chúng tôi sẽ ra giá dựa trên giá vé cuối cùng.]
Đồ Tiểu Ninh cảm thấy tâm tư khó lường nha, còn không nói cho khách hàng biết giá cuối cùng sẽ tăng bao nhiêu, vậy khoản đặt cọc cố định không phải là khoản trói chân à? Đến lúc đó anh ta nói giá bao nhiêu thì phải trả bấy nhiêu rồi.
Cô ngẫm lại quyết định từ bỏ, tự mình đi giành vé đi, vừa định buông điện thoại xuống đã thấy chủ quản lên tiếng.
[Lợi ích VIP của concert lần này là được ôm Dirge, nhưng chỉ có 100 ghế, vì vậy muốn tư vấn chỗ ngồi VIP nhanh chóng đặt vé, nhóm này sắp đủ người rồi, tôi sẽ mở thêm 2 nhóm nữa, Dirge nhiều năm không xuất hiện, không ngờ vẫn có nhiều fan trung thành đến vậy, buổi concert này là rất hot đấy.]
Rõ ràng biết là đám người này đang lừa gạt để người ta chi tiền đặt vé, nhưng Đồ Tiểu Ninh thật sự đã bị thuyết phục, được ôm Lận Tập Dư sao? Mẹ ơi, đó là chuyện trong mơ cũng không dám nghĩ tới!!
Chủ nhóm còn gửi danh sách những người đã đặt trước trong nhóm, đã có không ít người đặt vé, Đồ Tiểu Ninh còn nói chuyện với vài người ở trong danh sách kia, hỏi các cô xem trước kia đã từng tìm chủ nhóm mau vé chưa, có đáng tin cậy không.
Họ trả lời là đáng tin cậy, có thể thử mua xem.
Cô vẫn còn rối rắm, bởi vì lần đầu tiên xem concert cái gì cũng không hiểu, sợ bị lừa, nhưng nếu không đặt vé trước cô sợ với kinh nghiệm của cô khẳng định không tranh được với người khác, lúc này đột nhiên có người nhắn tin cho cô, cô vừa nhìn chính là chủ nhóm.
Người đó hỏi: [Bạn có muốn mua vé không?”]
Đồ Tiểu Ninh nghĩ là cô còn chưa hỏi, anh ta đã chủ động tìm tới cửa?
Lúc đầu cô muốn từ từ quan sát xem, nhưng khi nhìn thấy danh sách càng ngày càng nhiều người, cô bắt đầu hơi mất bình tĩnh.
Đó chính là những người mà cô thích mười bốn năm, nhất là Lận Tập Dư, không cần phải được ôm anh, chỉ cần chạm vào tay anh một chút thôi, cả đời này cô cũng không hối hận gì nữa rồi, hơn nữa bọn họ cũng lớn tuổi rồi, concert mở mỗi lần một ít, nếu cô không nắm bắt cơ hội này, phải đợi tám năm nữa mới mở lần nữa thì sao? Và cuộc sống của cô ấy có bao nhiêu cái tám năm?
Trái tim cô bắt đầu hốt hoảng, thế là nhắn tin cho chủ nhóm: [Xin hỏi quá trình thanh toán tiền đặt cọc như thế nào?]
Chủ nhóm rất lâu mới trả lời: [Bạn chắc chắn là muốn đặt vé chứ? Bạn muốn đặt ở vị trí nào?]
[VIP!]
[Người đặt phòng VIP rất nhiều, bạn đặt tương đối muộn.]
[Ồ? Vậy nếu bây giờ tôi đặt vé thì có thể đặt được vị trí nào?]
[Chờ một chút để tôi xem.]
[Được.]
Chờ đợi một lúc lâu, nhưng trong nhóm không cập nhật danh sách nữa, một lát sau chủ nhóm rốt cục trở về.
[Bởi vì số lượng người đặt ghế VIP tương đối nhiều, tôi vừa liên lạc với ban tổ chức một chút, xin vé VIP nội bộ từ bên họ, cũng chính là vé mà ban tổ chức bọn họ dùng để chiêu đãi cho khách quý, VIP tổng cộng có ba hàng, tôi khó khăn lắm mới xin được hai vé, đều là vé ngồi giữa, một vé hàng thứ hai một vé hàng thứ ba, càng gần giá vé càng cao, nếu bạn muốn, tôi có thể đặt vé cho bạn.]
Đồ Tiểu Ninh hỏi, [Mọi người quen biết ban tổ chức?]
[Đương nhiên, chúng tôi đều có tay chân bên trong, nếu không thì làm sao kiếm cơm bằng việc này được.]
Đồ Tiểu Ninh có chút kích động, [Ồ, vậy tôi muốn đặt! Giá bao nhiêu?]
[Hàng thứ hai 3000, hàng thứ ba 2800]
Cô không ngần ngại trả lời ngay, [Hàng thứ hai! Tôi muốn hàng thứ hai!]
[Chắc chắn chứ?]
[Đúng vậy, chắc chắn!]
[Chờ một chút, một lát sau dịch vụ khách hàng sẽ liên hệ với bạn, bạn đăng ký thông tin một chút và sau đó kết nối với cô ấy.]
[Oh oh]
Cô nghĩ rằng những người bán vé này cũng khá chuyên nghiệp, còn có cả bộ phận dịch vụ khách hàng.
Chỉ một lúc sau dịch vụ khách hàng anh ta nói đã kết bạn với cô, theo yêu cầu của họ, cô nhập tên, căn cước công dân, hàng ghế và giá cả theo biểu mẫu, đối phương gửi một tài khoản thu tiền.
Đồ Tiểu Ninh còn có chút hoài nghi, cô cố ý ở trong nhóm tìm một chút tài khoản thanh toán của mọi người trong nhóm, phát hiện ra là không giống nhau, cô cau mày đi tìm dịch vụ khách hàng.
[Tại sao tài khoản anh gửi không giống như tài khoản được công bố trong nhóm? Tên người thụ hưởng cũng khác nhau.]
[Bạn không phải là đặt cọc giữ chỗ chọn trước sao? Toàn bộ người đặt chỗ chọn trước đều là tài khoản này, số tài khoản trong nhóm đó là tài khoản đặt trước giữ chỗ tạm thời thôi, để việc đăng ký thuận tiện hơn chúng tôi đã tách ra rồi, bạn có thể gọi điện đến số đặt chỗ kia và chuyển tiền, trước tiên là đặt chỗ, đến lúc đó dựa theo thứ tự thanh toán để sắp xếp vị trí, lúc đấy không phải là ở giữa hàng thứ hai nữa đâu.]
Đồ Tiểu Ninh vội vàng nói [Tôi chỉ hỏi một chút, tôi vẫn muốn vị trí ở giữa hàng thứ hai.]
[Vậy làm phiền bạn thanh toán để đặt hàng.]
Lúc này trong đầu Đồ Tiểu Ninh toàn là hình ảnh được ôm Lận Tập Dư, cô rời khỏi giao diện trò chuyện đăng nhập vào ứng dụng ngân hàng, dựa theo tên tài khoản và số điện thoại của dịch vụ khách hàng, gửi đi 3000 tệ, xong rồi lại quay lại QQ hỏi, [Đã nhận được chưa?]
[Nhận được rồi, bây giờ bạn gửi cho tôi địa chỉ nhận hàng của bạn, sau khi có vé sẽ gửi nó cho bạn.]
Đồ Tiểu Ninh cảm thấy ngày nào cũng ở ngân hàng, nhận vé ở nơi làm việc tốt hơn, nên cho họ địa chỉ của ngân hàng.
Phía bên kia trả lời, [Nhận được rồi, bây giờ bạn cứ kiên nhẫn chờ đợi, chú ý thời gian mở bán vé trên trang web chính thức, chúng tôi sẽ gửi cho bạn vé đã đặt vào ngay ngày hôm sau đó.]
[Được.]
[Nhắc nhở một chút, bởi vì vé quà tặng nội bộ chúng tôi chỉ có hai vé, vì vậy không có trong danh sách nhóm để công khai, vui lòng hiểu cho.]
[Hiểu rồi, hiểu rồi]
[Hợp tác vui vẻ!]
[Vui vẻ vui vẻ]
Đồ Tiểu Ninh cảm thấy mình thật may mắn, cứ thế mà đã mua được vị trí giữa hàng thứ hai, buông điện thoại xuống và tưởng tượng ra cảnh mình được ôm thần tượng, có khi nào khi vừa nhìn thấy anh cô sẽ khóc không?
Cô lại đi tìm kiếm vé bay khứ hồi đến thành phố A trước và sau khi concert diễn ra một ngày, cả người vẫn hưng phấn không thôi, ước mơ suốt 14 năm sắp thành hiện thực, sắp thành hiện thực!
Lúc này cửa chống trộm trong nhà vang lên, cô biết là Kỷ Dục Hằng đã trở lại, quay đầu thuận tiện lấy chìa khóa mở cửa cho anh.
Mở cửa giống như ngày thường ở nhà, pha cho anh một ly nước mật ong, lấy quần áo cho anh thay đồ tắm rửa, Kỷ Dục Hằng tắm rửa xong nhìn thấy Đồ Tiểu Ninh đang ở trong phòng chăm chú nghịch điện thoại di động.
“Hôm nay…” Anh vừa mở miệng đã bị cô ngắt lời.
“Chồng ơi, thần tượng của em sắp tổ chức một buổi concert! Đầu tháng tới ở thành phố A!”
Anh tựa vào khung cửa, giọng điệu bình tĩnh trái ngược hoàn toàn với sự kích động của cô, “Vậy à?”
Đồ Tiểu Ninh đứng dậy, hai ngón trỏ chọc chọc vào nhau, có chút ý làm nũng, “Là thứ bảy, bắt đầu lúc 7 giờ tối, nhưng em nghĩ em sẽ đi từ thứ 6.” Cô muốn ngày thứ bảy còn có thể đi chơi hay làm chút gì đó.
“Em đi một mình?”
Cô gật đầu, “Đúng vậy, vé của em đều tìm mấy người cò vé mua rồi.”
Kỷ Dục Hằng khẽ nhíu mày, “Cò vé? Ở đâu ra vậy?”
“Tìm thấy trên Weibo, em đã xác minh qua rồi, là một người đáng tin cậy.” Đồ Tiểu Ninh nói cho hắn biết.
“Tại sao phải mua của bọn họ? Bao nhiêu tiền?”
“Bởi vì em muốn chỗ ngồi VIP, nhưng ghế VIP chỉ có 100 vị trí, vị trí VIP còn có thể ôm nam thần, trực tiếp ôm đó!” Cô nói đến việc ôm này hai mắt cũng sáng lên, cảm thấy biểu cảm của anh vẫn nghiêm túc như trước, cô hơi tém tém lại một chút, suy nghĩ một chút vẫn là không nên để anh biết giá tiền, nhỡ đâu anh trách cô quá nông nổi, vì thế cô chỉ nói, “1000, em là đặt chỗ dự định, chờ lập hóa đơn rồi mới chuyển bổ sung số tiền còn lại.”
Kỷ Dục Hằng trầm ngâm một lát, cuối cùng nói, “Lá gan của em cũng đủ lớn ha, là một người vừa quen trên mạng cũng dám đưa tiền cho người ta, không sợ gặp phải kẻ lừa đảo sao.”
“Em đã nói em xác minh nhiều lần rồi, hơn nữa weibo anh ấy là có tick xanh mà, bán vé lây nay rất có uy tín, em còn tìm kiếm tên anh ấy một chút, trên mạng đều nói là nhà phân phối vé tương đối nổi tiếng trong nước.”
“Em chú ý một chút là được rồi.”
“Bản thân em là một nhân viên ngân hàng, mỗi ngày đều phổ biến cho người khác cách phòng gian lận viễn thông, nếu bị người khác lừa gạt thì em quá ngốc rồi? Mấy tên lừa đảo làm sao lừa được em?”
Kỷ Dục Hằng đi về phía giường, vừa vén chăn vừa hỏi: “Ngày nào vậy?”
Đồ Tiểu Ninh nói ngày.
“Mua vé máy bay chưa?”
“Chưa mua cơ, em còn đang xem.”
“Dám một mình đi thành phố A?”
“Dám, chỉ cần có thể gặp được anh ấy, đi thành phố A có là gì? Bắc Cực em cũng dám đi!”
Kỷ Dục Hằng ngồi ở đầu giường, không lên tiếng nữa.
Đồ Tiểu Ninh cũng nằm xuống, tiếp tục nghịch điện thoại di động, anh nghiêng người tịch thu điện thoại di động của cô, “Đi ngủ.”
“Nhưng em vẫn chưa mua vé máy bay.”
“Điểm thẻ tín dụng của anh có thể đổi vé máy bay, anh đặt cho.”
“Vậy khách sạn của em cũng chưa đặt.”
“Địa điểm ở đâu?”
“Trung tâm hội nghị và triển lãm số một thành phố.”
“Biết rồi, để anh lo cho.”
Trong lòng Đồ Tiểu Ninh cảm động, cô lặng yên ôm eo anh, “Cám ơn chồng.”
“Cảm ơn cái gì?”
“Cảm ơn anh ủng hộ em theo đuổi thần tượng.”
Thật ra vừa rồi cô còn rất lo lắng, cô nghĩ rằng anh sẽ cảm thấy cô trẻ con.
“Đó không phải là giấc mơ của em sao?” Giọng nói của anh rơi vào tai cô, khiến Đồ Tiểu Ninh lại nhịn không được dựa vào người anh, tay anh thuận tay vuốt nhẹ tóc cô.
“Trong cuộc đời có được bao nhiêu giấc mơ? Có ước mơ thì nên theo đuổi, không thì sau này sẽ tiếc nuối.”
Giọng điệu và thái độ dịu dàng của anh khiến khóe mắt cô ướt ướt, anh luôn đối xử tốt với cô như vậy, tốt đến mức cô sẽ tưởng rằng anh thích cô, nhưng anh đã nói cô là vợ anh, cho nên mới đối xử tốt với cô, không phải vì cái gì khác, là quan hệ vợ chồng không thể chia cắt mới khiến anh làm ra những chuyện này.
Nói thật, cô chưa bao giờ tự mình đi xa như vậy, nhất là thành phố A rộng lớn và xa lạ với cô như vậy, rõ ràng là cô muốn anh đi cùng, nhưng lời nói đến bên miệng lại không dám nói ra, anh bận rộn như vậy sao lại có thời gian và năng lượng cùng cô đi theo đuổi thần tượng chứ.
Cô ôm chặt anh, nhẹ giọng hỏi, “Chồng à, vậy giấc mơ của anh là gì?”
Anh không trả lời, chỉ nhấc chăn nằm xuống, “Sau này sẽ nói cho em biết, muộn rồi, đi ngủ đi.”
Đồ Tiểu Ninh sửng sốt, có chút buồn khi ngay cả giấc mơ của mình mà anh cũng không muốn chia sẻ với cô, cô nằm trở lại vị trí của mình, chua xót trong lòng từng chút từng chút dâng lên, giữa anh và cô cuối cùng vẫn có khoảng cách.
Nhưng mà, anh vừa nói đến giấc mơ của cô, nhưng giấc mơ hiện tại của cô chính là anh.