Đại Minh phủ.
Trong phòng tu luyện, Tô Vũ không ngừng đúc thân, Thiên Nguyên khí tiêu hao với số lượng lớn, trên thân hắn kim quang lấp lánh.
10 bản thảo vô địch lúc này hắn vẫn chưa quan sát, mấy ngày nay cũng không phải thời điểm để quan sát, quan sát thần văn có đôi khi sẽ tiêu tốn thời gian rất lâu.
Tu luyện một hồi, Tô Vũ thở hắt ra, đứng dậy đi ra khỏi phòng tu luyện.
Lên lầu.
Trên lầu ba, vành mắt Ngô Lam đã biến thành màu đen, nàng ngáp dài một cái, dù ngày thường chắc chắn nàng sẽ tự thấy chướng tai gai mắt với hành vi của mình, nhưng hiện giờ nàng đã không còn tinh lực để ý.
Ngô Lam hữu khí vô lực nói: "Sửa sang lại một chút, tuổi thọ tăng lên, sức khôi phục mạnh, máu thịt có hiệu quả trị liệu, am hiểu chữa bệnh... Tổng cộng 74 loại sinh vật, ta và Văn sư huynh đã tham khảo rồi, trước mắt chỉ phát hiện nhiêu đây, tự ngươi xem đi."
Nói xong, nàng lại ngáp, "Mặt khác, có vài chủng tộc am hiểu thần văn, thần văn cũng có hiệu quả trị liệu đặc thù, thứ này không dễ thu thập, nếu ngươi cần, ta lại đi dò tra thử xem."
"Ừm, vất vả rồi." Tô Vũ khích lệ một câu. "Ngươi đi nghỉ ngơi một lát, còn lại để chúng ta xử lý là được!"
"Được a!"
Ngô Lam dứt lời thì nhịn không được lại ngáp, "Cái kia... cô nãi nãi của ta trước đó sai người truyền tin tới, nói rằng phụ thân ngươi hiện tại từ tiền tuyến đã rút về đại bản doanh phía sau, thuộc khu vực Đại Tần vương đóng quân, bảo ngươi không cần lo lắng cho phụ thân, cũng không cần lo lắng cho Trần Quán trưởng, họ đều sẽ không có chuyện gì. Mặt khác, Đại Hạ phủ gần đây có chút rung chuyển nhỏ, bảo ngươi đừng trở về."
Dứt lời, nàng lại lầu bầu: "Bảo ta cũng đừng trở về!"
Tô Vũ hơi ngẩn ra, rung chuyển nho nhỏ?
Vạn Tộc giáo đều đã bị giết đi không ít Nhật Nguyệt, Đại Hạ phủ cũng không sợ Vạn Tộc giáo, chẳng lẽ đơn thần văn nhất hệ lại gây sự rồi?
Không đến mức ấy đi!
Nguyên Khánh Đông gần đây đều không thấy hiện thân, vậy thì có chuyện gì?
Nghiêm ngặt mà nói, trong khoảng thời gian này, Đại Hạ phủ vẫn tính là thái bình, ở đâu ra rung chuyển?
Dù cho không hiểu, Tô Vũ vẫn gật đầu.
Chờ Ngô Lam đi rồi, hắn suy nghĩ một chút, lấy ra truyền âm phù, cấp tốc truyền âm đi: "Trương huynh, gần đây Đại Hạ phủ có gì khác biệt sao?"
...
Đại Hạ phủ.
Văn Minh học phủ.
Trương Hào đi dạo trong học phủ, cảm nhận được bầu không khí âm u đầy tử khí, học phủ gần đây vẫn luôn là dáng vẻ này.
Vạn Thiên Thánh không quản sự, rất nhiều Các lão đều đang bế quan.
Tài nguyên bị giảm bớt, một bộ phận lão sư cũng đi lên Chư Thiên chiến trường, rất nhiều thiên tài học viên gần đây cũng ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Tiếp nhận truyền âm của Tô Vũ, Trương Hào rất nhanh đã hồi âm: "Chỗ khác biệt thì có rất nhiều, học phủ có chút âm u đầy tử khí, ta cảm thấy không có sức sống gì hết. Ta cũng muốn nhanh chóng đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đúng rồi, gia gia của ta nói, học kỳ kế tiếp, Đại Hạ phủ có thể sẽ làm ra nhượng bộ càng lớn hơn để mở đường cho Phủ chủ chứng đạo."
"Nhượng bộ?"
Tô Vũ sửng sốt một chút, vội truyền âm lại hỏi: "Nhượng bộ gì vậy?"
"Cụ thể thì không rõ, mơ hồ có tin tức lưu truyền rằng Hạ Hầu gia phái người tiếp xúc với vạn tộc, bao gồm cả Thần Ma chủng tộc, hình như ông ấy muốn ký kết hiệp nghị đình chiến, làm ra nhượng bộ, mưu cầu sự ủng hộ của bọn hắn. Thậm chí... muốn Thần Ma cởi mở với học phủ, để Thần Ma tử đệ tiến vào học phủ học tập, rồi còn nguyện ý nhường ra một bộ phận danh ngạch Tinh Vũ phủ đệ, đơn giản là sắp điên rồi!"
Trương Hào thấy lo lắng, cấp tốc nói: "Tin tức này không xác định là thật hay giả, tạm thời còn không có kết luận, nhưng nếu là thật sự như vậy thì Đại Hạ phủ sẽ bị không ít đại phủ căm thù... Ý của gia gia ta là nội bộ sẽ không thể toàn lực trợ giúp Phủ chủ chứng đạo, hiện tại Hạ gia có ý muốn mưu cầu trợ giúp bên ngoài."
...
Vẻ mặt Tô Vũ khẽ biến!
Mưu cầu trợ giúp từ bên ngoài!
Điên rồi!
Hạ Hầu gia điên rồi sao?
Đây là muốn để Hạ Long Võ chứng đạo, cắt đất bồi thường, thậm chí cắt ngang cột sống của Đại Hạ phủ?
Mặc dù Tô Vũ rời bỏ Đại Hạ phủ nhưng nếu bảo chẳng có cảm tình với Đại Hạ phủ thì đó là điều không có khả năng, đó là cố hương của hắn, hắn kiêu ngạo nhất chính là Đại Hạ phủ vẫn luôn là thanh đao, từ trước tới giờ không bao giờ mềm!
Giết!
Giết chóc tại Chư Thiên chiến trường, giết Vạn Tộc giáo, ngoại trừ hơi nương tay đối với đơn thần văn nhất hệ, đao của Đại Hạ phủ từ trước tới giờ không bao giờ mềm!
Ngày hôm nay, Trương Hào lại nói cho hắn biết, Đại Hạ phủ... Có lẽ sắp phải buông xuống cây đao này!
Buông xuống cây đao này, có thể còn lại cái gì?
Đại Hạ phủ kiên trì mấy trăm năm còn có ý nghĩa gì?
"Trương huynh, ngươi nói thật ư?"
"Không xác định... Gia gia của ta cũng chỉ là nghe Hồ tổng quản tùy ý nói thôi, ông không dám hỏi. Hầu gia có lẽ cũng rất gấp, nghe nói Hạ phủ chủ sắp áp chế không nổi, rất cần chứng đạo, mà bây giờ vô địch của Nhân cảnh tỏ thái độ ủng hộ Hạ phủ chủ chứng đạo lại không nhiều..."
Trương Hào cũng nghe gia gia của mình nói, hơi lo lắng, "Tô huynh, ngươi ở Đại Minh phủ bây giờ cũng là danh nhân, ngươi có thể liên hệ với Đại Minh Vương, tranh thủ chút hy vọng sống cho Phủ chủ được không? Đại Hạ phủ ta có lẽ có kẻ có lỗi với ngươi, nhưng mà Phủ chủ... Ta cũng không biết nên nói như thế nào, chỉ biết là nếu Phủ chủ chết thì chỉ sợ tương lai Đại Hạ phủ vô phương khôi phục nguyên khí."
Tô Vũ không nói gì, hồi lâu sau hắn lại lần nữa đưa tin: "Ta sẽ tranh thủ, ngươi chú ý kỹ càng một chút, nghe ngóng nhiều một chút, có biến cố thì tùy thời liên hệ ta."
"Ừ, đúng rồi, gần đây có một nơi bí cảnh trong học phủ thường xuyên có Nhật Nguyệt quang huy lập lòe, nghe người ta nói có thể là Hồng Các lão hoặc là Chu viện trưởng muốn xuất quan, xuất quan thì hẳn sẽ là Nhật Nguyệt!"
"Sư tổ sắp xuất quan à?"
Tô Vũ hơi bất ngờ, tiếp đó lại thấy bất đắc dĩ, cuối cùng cũng xuất quan!
Từ khi hắn nhập học đến khi rời đi, rồi cho đến bây giờ, Hồng Đàm chỉ trở về một lần, chờ đợi không đến một tháng ông lại cấp tốc bế quan, hiện tại ông xuất quan cũng không biết có cảm tưởng gì.
"Được, ta biết rồi, đa tạ Trương huynh, đúng rồi, tu luyện Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết thế nào?"
"Mở 48 khiếu huyệt, ta bỏ ra không ít tiền, lần sau ngươi đừng có dùng thứ đồ tốt này dụ hoặc ta nữa..."
Trương Hào mỉm cười trêu chọc, vì để đền bù tổn thất cho người trong hội hỗ trợ mà Tô Vũ đã sớm công khai một vài công pháp với họ.
Bây giờ y cũng chuyển tu《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》, khai khiếu hơn 40 cái, các Thần khiếu khác đến bây giờ cũng đã mở ra hơn 30 cái.
Trương gia cũng tận hết sức lực ủng hộ y, hi vọng y có thể cấp tốc hoàn thành việc mở ra 72 khiếu, tiến vào Đằng Không, rồi lại nhanh chóng bước vào Lăng Vân cảnh.
"Vậy thì tốt, sau này có cơ hội, ta sẽ đưa cho ngươi ít đồ tốt."
Tô Vũ không nhiều lời, dứt lời liền chủ động cắt đứt truyền âm.
Trương Hào mỉm cười trêu chọc, vì để đền bù tổn thất cho người trong hội hỗ trợ mà Tô Vũ đã sớm công khai một vài công pháp với họ.
Bây giờ y cũng chuyển tu《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》, khai khiếu hơn 40 cái, các Thần khiếu khác đến bây giờ cũng đã mở ra hơn 30 cái.