Triệu Lập nhìn chằm chằm thần văn đang ẩn trong huyền phù, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, ta... Ta muốn mắng ngươi, không, là muốn bóp chết ngươi, nhưng ta không biết nên làm như thế nào.
Đây là thần văn Nhật Nguyệt?
Là thần văn chữ “Toái” đến từ Ma tộc!
“Ngươi muốn phá hủy thần văn để khôi phục?”
“Đúng... Đúng vậy!”
“...”
Triệu Lập trầm mặc gõ búa, một thần văn Nhật Nguyệt đáng giá hơn một thanh Địa binh, rốt cuộc ta đang đúc binh, hay đang đốt tiền vậy?
“Lão sư... Ngoại giới... Có cảm ứng được không?”
Tô Vũ sợ phá hủy thần văn sẽ bị người khác cảm ứng được, vậy thì phiền toái lớn.
Thần văn Nhật Nguyệt không phải ai cũng có!
Khi đó, thân phận rất dễ bại lộ.
“Không sao, có thể phong tỏa nguyên khí bí cảnh, nhưng tiểu tử ngươi phải nghĩ cho kĩ...”
“Nhằm nhò gì...”
Tô Vũ nói thẳng: “Lần trước... vì tu luyện thần văn biến... hóa mà ta đã phá... một thần văn để uẩn dưỡng rồi.”
“@##%@[email protected]$#”
Triệu Lập chửi thầm một tiếng, hình như không phải dùng Nhân tộc ngữ, mà là ngôn ngữ chủng tộc nhỏ, Tô Vũ nghe không hiểu, nhưng vẫn cảm giác được là lão Triệu đang mắng hắn.
Có lẽ là bại gia tử, ngu ngốc, lãng phí, xa xỉ... vân vân.
Tô Vũ không thèm để ý, hắn nhe răng cười.
Nếu lão Triệu nói không sao, vậy cứ phá đi!
Ngay sau đó, tâm thần vừa động, Cục lông nhỏ bỗng nhiên lao ra đớp thần văn, đây là thần văn vô chủ, nó cắn rất nhẹ nhàng, thần văn nhanh chóng vỡ nát!
Cục lông nhỏ muốn hút nhưng lại bị Tô Vũ dùng ý chí lực quạt một trận!
Cục lông nhỏ trông mong nhìn mà không dám hấp thu, mắt to tràn đầy ủy khuất cùng khát cầu, thơm quá, đáng tiếc Hương Hương không cho nó ăn.
Đúng là ngược đãi trẻ nhỏ!
Triệu Lập thở dài một tiếng, không nói gì, có lẽ nếu ông thành công thì sẽ mang đến nhiều lợi ích hơn so với một viên thần văn này, nhưng nếu thất bại, vậy thì quá lỗ.
Một thần văn Nhật Nguyệt rách nát tập trung trong bí cảnh nho nhỏ không tiết ra ngoài, trong nháy mắt có đại lượng ý chí lực trào ra, Triệu Lập vừa đúc vừa tranh thủ khôi phục bản thân.
Tốc độ khôi phục rất nhanh.
Mà Tô Vũ thì trực tiếp hấp thu cắn nuốt.
Hắn hấp thu còn nhanh hơn cả Triệu Lập.
Không lâu sau, hắn cắn nuốt đại khái một phần ba ý chí lực và dư vị thần văn, trong đầu, thần văn chữ “Chấn” trực tiếp thăng cấp tới nhị giai, lúc này Tô Vũ lại tiếp tục rèn đúc, lực chấn động lại bị suy yếu hơn một phần, nhẹ nhàng hơn nhiều.
Ý chí lực của hắn cũng nhanh chóng khôi phục viên mãn.
Triệu Lập và hắn đều hấp thu, lúc trước hai người tiêu hao quá lớn, một thần văn Nhật Nguyệt khiến hai người thu hoạch không nhỏ, không đến mức khôi phục toàn bộ, nhưng ít nhất cũng đã khôi phục bảy phần, vừa rồi Triệu Lập gần như đã rút kiệt sức mình.
“Coong!”
Tiếng chùy gõ lại càng thêm thanh thúy.
Triệu Lập tươi cười, xác xuất thành công trước đó chỉ có 30%, nhưng hiện tại bởi vì một thần văn Nhật Nguyệt mà bây giờ ít nhất phải đến 50%, ông khôi phục hơn phân nửa thực lực, vậy ông có thể tiếp tục kiên trì lâu hơn nữa.
Trước đây ông chưa từng nghĩ tới việc phá hủy thần văn Nhật Nguyệt để khôi phục, quá xa xỉ, đời này ông chưa từng trải qua chuyện này.
Chủ động phá hủy một thần văn Nhật Nguyệt để khôi phục đấy!
Vậy là một cái bí cảnh đã không còn!
...
Bên ngoài.
Nguyên khí thổi quét lan tràn, có người kinh hô: “Đây là sắp đúc thành công sao?”
Giờ phút này, trên Văn Binh đã hiện ra 72 đạo khắc văn!
73 đạo chính là Địa giai.
Mà mọi người đều có cảm giác dị tượng còn sẽ xuất hiện tiếp.
Sẽ thành công sao?
Giờ đã là đêm khuya ngày 29, sắp đến ngày 30.
Một vài Đúc Binh sư Địa giai sôi nổi đứng dậy, có người trầm giọng nói: “Văn Binh này đã xem như Địa giai rồi, hoặc có thể nói chuôi Văn Binh này chính là thiên tài yêu nghiệt trong đẳng cấp Huyền giai, có thể vượt cấp chiến Địa binh! Còn phải xem Triệu Lập nghĩ thế nào, nếu đúc ra 73 đạo khắc văn bình thường, xác xuất thành công cực lớn, hơn nữa còn mạnh hơn các Địa binh khác, nhưng nếu Triệu Lập vẫn kiên trì muốn đúc hình thức ban đầu của Thiên binh, vậy thì sẽ rất khó khăn!”
Vị Đúc Binh sư Địa giai này đưa ra phán đoán, Triệu Lập có thể thành công đúc Địa binh, nhưng nếu muốn đúc thêm mấy chục đạo khắc văn hình thức ban đầu nữa thì độ khó sẽ gia tăng.
Có người líu lưỡi: “Có phải Triệu đại sư có dã tâm quá lớn hay không, Địa binh, còn là Địa binh cường đại mà vẫn chưa đủ hay sao?”
Sao cứ phải đúc hình thức ban đầu của Thiên binh làm gì?
Giờ phút này Hồ Kỳ cũng đứng dậy, nghe vậy liền bình thản đáp: “Thần văn của hắn đã dung hợp vào đó, nếu thành công đúc ra hình thức ban đầu của Thiên binh, hắn có khả năng có được lực lượng Nhật Nguyệt, nếu chỉ là Địa binh tầm thường, hắn chỉ có thể bước vào Sơn Hải, Triệu Lập đương nhiên có dã tâm rất lớn!”
Bốn phía, mọi người hai mặt nhìn nhau, còn có thể nói như vậy ư?
Bọn họ đúng là không hiểu!
Trong khi bọn họ nói chuyện, không lâu sau, trên bầu trời lập lòe sấm sét, nguyên khí rung chuyển.
Trên thân Văn Binh trong hư không, đạo khắc văn thứ 73 như ẩn như hiện.
...
“Lão sư!”
Tô Vũ cũng hoảng sợ, thiên địa dị tượng sắp xuất hiện sao?
Đúc Binh còn có thể gây ra dị tượng ư?
Triệu Lập ngẩng đầu nhìn về hư không, vốn là ở trong bí cảnh thì sẽ không nhìn thấy, nhưng giờ phút này ông lại thấy được sấm sét lập lòe trong không trung, Triệu Lập trấn an: “Không sao, yêu nghiệt trong cấp bậc Địa binh, đột phá cảnh giới thì có khả năng dẫn đến dị tượng! Là chuyện tốt, trời cũng giúp ta! Nếu có khen thưởng Thiên Nguyên khí hoặc là ý chí lực thì quá tốt, có thể giúp chúng ta khôi phục một ít, ha ha ha, ta thành công hơn năm xưa rồi!”
Ông đại hỉ!
Nếu là dị tượng có khen thưởng, có lẽ ông còn có thể kéo dài lâu hơn, cơ hội sẽ càng lớn hơn nữa!
Tô Vũ vui mừng, dị tượng khen thưởng!
Cái này hắn quen nè!
Cục lông nhỏ từng có, chính hắn cũng từng có.
Nhưng phải xem có phải khen thưởng ý chí lực hay không, nếu là Thiên Nguyên khí thì tác dụng không lớn.
Hắn đang nghĩ vậy, đột nhiên, lực phản chấn mạnh mẽ truyền đến, ngay sau đó, đạo khắc văn thứ 73 xuất hiện.
Mà giờ phút này, một đám mây vượt qua hư không, trực tiếp tiến vào bí cảnh.
Tô Vũ và Triệu Lập đều đại hỉ, nhưng ngay sau đó Triệu Lập giận dữ hét: “Má nó! Trời muốn ta vong sao?”
“...”
Đâu chỉ riêng ông, Tô Vũ bên cạnh cũng cực kỳ hoảng sợ!
Đám mây này tràn ngập ý chí lực vô cùng cường đại, tràn ngập lực lượng, nhưng đám mây không bay về phía Tô Vũ hay Triệu Lập, mà là trực tiếp thẩm thấu vào Địa binh!
Đây là khen thưởng cho Địa binh!
Bọn họ đã quên, hoặc có thể nói là không ai có kinh nghiệm.
Đây là khen thưởng cho Địa binh đột phá, không phải cho bọn họ!
Hai người bọn họ vui mừng nửa ngày, kết quả không khen thưởng bọn họ mà là Địa binh, lần này xong rồi, Địa binh vừa mới thăng cấp lập tức bùng nổ nhuệ khí, khắc văn tăng lên, trong chớp mắt đã có thêm ba đạo khắc văn.
Trực tiếp đạt tới 76 đạo khắc văn!
Lực phản chấn lớn vô cùng, cường hãn đến dọa người.
Phụt một tiếng, thân thể Tô Vũ bị chấn nứt, máu phun tán loạn!
Triệu Lập cũng cắn chặt răng, ngửa mặt lên trời mắng to!
Thật đáng giận!
Ông không cần Địa binh 76 đạo khắc văn, ông không cần, ông muốn mình được khôi phục, chứ không phải làm Địa binh đột nhiên cường đại hơn trong nháy mắt!
Má nó!
Ông choáng váng rồi, còn tưởng rằng là khen thưởng cho mình, kết quả lại là khen thưởng cho Địa binh, Địa binh cường đại, ông cũng cường đại, dù sao Địa binh cũng xem như Chủ Thần văn của ông.
Nhưng ông không muốn thế!
Tô Vũ khóc không ra nước mắt, vậy mà lại là khen thưởng Địa binh, điên cuồng thật, Nhân cảnh có cái quy tắc quỷ gì vậy?
Không kịp chấm mút đã bị Địa binh trực tiếp hấp thu.
Không những có thêm 3 đạo khắc văn, hiện tại còn mơ hồ hiện ra đạo thứ 4, có hi vọng sinh ra đạo khắc văn thứ 77.
Ông choáng váng rồi, còn tưởng rằng là khen thưởng cho mình, kết quả lại là khen thưởng cho Địa binh, Địa binh cường đại, ông cũng cường đại, dù sao Địa binh cũng xem như Chủ Thần văn của ông.
Nhưng ông không muốn thế!