Tô Vũ phì cười, quay đầu nhìn thoáng qua Chu Hạo, "Nhìn thấy chưa? Lão sư của ngươi đối với ngươi rất tốt, trả tiền rồi thì sau này ngươi không cần lo thiếu ta nhân tình nữa, về sau nếu muốn ra tay với ta thì cũng không cần băn khoăn, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, nên giết ngươi liền giết ngươi."
Chu Hạo yên lặng không nói gì.
Đi một hồi, bỗng nhiên cậu lên tiếng: "Lão sư ta đã trả tiền, ta đây tới làm thí nghiệm công pháp cho ngươi, vậy thì ngươi nên thanh toán thù lao cho ta!"
"..."
Đệt!
Tô Vũ choáng váng, ngươi thế mà sẽ cò kè mặc cả với ta?
Chu Hạo bình tĩnh nói: "Dưới tình huống bình thường, giúp người ta làm thí nghiệm công pháp thì đều phải nhận được thù lao. Công pháp của ngươi là cơ mật, đối với ta có chỗ tốt, lẽ ra không cần thanh toán cho ta, có điều lão sư ta đã trả tiền cho ngươi rồi!"
Nói rất hay, rất có đạo lý!
Tô Vũ không có cách nào phản bác!
Hắn suy nghĩ một chút, gật đầu đáp ứng: "Được thôi, vậy ta sẽ truyền Tịnh Nguyên quyết làm thù lao! Đợi lão sư ngươi chuyển tiền đến, ta sẽ bắt đầu truyền thụ cả hai công pháp cho ngươi, nhưng ta nói trước, toàn bộ chỉ giới hạn ở chính ngươi tu luyện, như thế nào?"
"Tốt!"
Chu Hạo không hỏi công pháp đó là làm gì, bất quá nghe tên đại khái liền hiểu, hẳn là rất trâu bò.
Tô Vũ mỉm cười nhắc nhở: "Nếu ngươi dám truyền công pháp của ta ra ngoài, ta sẽ giết ngươi, quang minh chính đại giết ngươi, việc này thì Đại Hạ phủ chắc chắn sẽ không truy cứu, ta nói trước rồi đấy!"
Chu Hạo không nói gì.
Tùy ngươi!
Cậu không thích nói chuyện với Tô Vũ, đằng nào thì cũng nói không lại hắn, vậy thì dứt khoát không cần nói. Tới một ngày nào đó nếu thật sự phải đối diện nhau trên lôi đài, thế thì cứ đi lên giết thống khoái một trận là được, không cần thiết nói chuyện với tên này làm gì.
......
Sở nghiên cứu Nguyên Thần.
Tô Vũ đứng trước cửa, không khỏi cảm khái một phen, lắm lúc hắn cảm thấy kiếm tiền thật sự rất đơn giản, chỉ cần tìm đúng người, đúng đường là được.
Hạ Ngọc Văn là một người cực kỳ kiêu ngạo, quan trọng là lại còn có tiền.
Tìm y đòi tiền, đại khái y sẽ cắn răng giao ra.
Đương nhiên phải có lý do hợp lý đàng hoàng, bằng không thì người ta dùng một đao chém chết ngươi.
Không có lý do, đó là cướp bóc.
Có lý do, đó là trao đổi ích lợi.
Tô Vũ vào cửa.
Trong đại sảnh, Trịnh Vân Huy, Hạ Hổ Vưu cùng Triệu Minh đang tụ tập đánh bài.
Tô Vũ im lặng thở dài.
Đây là ba phế vật của sở nghiên cứu, chẳng biết làm gì, chỉ biết mỗi việc chi tiền!
Thấy Tô Vũ dẫn theo Chu Hạo, Hạ Hổ Vưu cười ha hả nói: "Thế nào, mang Chu Hạo đến đây là vì muốn thí nghiệm công pháp à?"
Những ngày gần đây bọn họ đã mang về sở nghiên cứu tới mấy chục bộ công pháp, Tô Vũ muốn tìm chuột bạch là chuyện bình thường.
Tô Vũ gật đầu, cũng không để ý tới cậu ta, mà là quay sang dặn dò Trịnh Vân Huy: "Ngươi đi kích hoạt đại trận phòng nghe trộm đi!"
Trịnh Vân Huy sững người, vội vàng hỏi: "Ngươi điều nghiên ra công pháp mới?"
Nếu là mấy bộ cũ thì không cần thiết phải cẩn thận như vậy.
"Ừm."
Mấy người trong phòng đồng loạt ngừng tay lại nhìn hắn, đừng làm rộn, lúc này mới mấy ngày a.
Tiếp đó, cả bọn bỗng nhiên đều đồng tình nhìn về phía Chu Hạo, má nó, Tô Vũ thật đủ hung ác, công pháp mới nghiên cứu ra mà đã tiến hành thí nghiệm, chắc chắn là hắn không tự mình thử, mà là kéo Chu Hạo tới đây làm người đầu tiên chịu trận đây mà.
Chu Hạo nguyên bản không cảm thấy gì, nhưng bấy giờ bị mấy người kia thương hại nhìn chằm chằm, như thể đang nhìn một người sắp đi chịu chết, cậu chợt cảm thấy cực kỳ mất tự nhiên, hết sức khó chịu!
Trịnh Vân Huy không biết giữ mồm giữ miệng, bô bô nói thẳng: "Tô Vũ, ta biết ngươi không ưa sư phụ của cậu ta, vả lại cậu ta cũng từng đối đầu với ngươi, quan trọng Chu Hạo đích thực là người thí nghiệm rất tốt, nhưng ngươi cứ như vậy hố chết đối phương thì không tốt lắm đâu? Coi như không chết người thì cũng nổ mất mấy cái khiếu, khi đó Chu Hạo không quá 3 tháng đừng hòng xuống giường nổi, chậm trễ tu luyện là cũng đủ khiến cậu ta thống khổ rồi."
Tô Vũ cười tủm tỉm đáp: "Không có việc gì, cậu ta xong đời rồi thì đối tượng thí nghiệm tiếp theo sẽ là ngươi!"
"..."
Trịnh Vân Huy không lên tiếng, mẹ nó, ngươi nghĩ gì thế?
Ta đâu có ngốc!
Ho nhẹ một tiếng, Trịnh Vân Huy cười giả lả nói: "Ta thì thôi bỏ qua đi, nhưng bên Chiến Tranh học phủ có không ít người sẽ tranh đoạt vị trí này đấy. Có rất nhiều gia hỏa chuyên môn giúp người ta thử nghiệm công pháp, bọn họ không sợ chết, chỉ cần đưa tiền là được."
Tô Vũ mặc kệ gã, vừa dắt Chu Hạo đi xuống tầng hầm vừa nói: "Mau khai trận pháp đi!"
"Ừm!"
Trịnh Vân Huy lên tiếng, mấy người Hạ Hổ Vưu thì tò mò đứng lên, "Bọn ta có thể quan sát không?"
Công pháp mới!
Thật ra việc suy luận ra công pháp mới không có gì đáng ngạc nhiên, tùy tiện làm ra mười mấy cái khiếu huyệt, tùy tiện tạo ra một con đường vận chuyển khác biệt, vậy cũng được tính là công pháp mới rồi, về phần vận hành công pháp đó có làm chết người hay không thì không quan trọng.
Cho nên khi Tô Vũ nói hắn đã tạo ra một bản công pháp mới, mấy người bọn họ thật sự không quá kinh ngạc.
Chỉ là cả đám đều tò mò muốn xem thử rốt cuộc hắn có làm nổ hết mấy cái khiếu huyệt của Chu Hạo hay không mà thôi.
......
Rất nhanh, tất cả mọi người trong sở nghiên cứu đều đã chạy xuống tầng hầm.
Ngô Gia thấy Chu Hạo liền hừ lạnh một tiếng, sau đó lại hớn hở ra mặt, nàng cảm thấy sư đệ đây là đang cố ý báo thù.
Rất tốt, nàng chỉ thích như vậy, có thù thì nhất định phải báo!
Chu Hạo là kẻ ngốc, đồng ý tới đây thử nghiệm công pháp mới của sư đệ, đáng đời!
Ngô Lam bên cạnh lại cau mày, "Lúc này mới có mấy ngày, hiện tại liền thôi diễn công pháp mới thì liệu có ổn không? Chu Hạo chết thì không sao, then chốt là cậu ta xong đời rồi thì liệu chúng ta có bị lâm vào bình cảnh hay không?"
Hạ Hổ Vưu cười ha hả đáp: "Thử nhìn xem sao đã. Mấy ngày nay Tô Vũ nghiên cứu vô số công pháp, chính hắn cũng tự mình nếm thử không ít, hiện tại làm ra một bản thì hẳn là có thể có chút vấn đề, bất quá Chu Hạo khai khiếu nhiều như vậy, nổ mấy cái cũng sẽ không chết người được, các ngươi đừng hù dọa cậu ta nữa!"
"..."
Bên trong phòng thực nghiệm, Chu Hạo cúi đầu, buồn bực không lên tiếng.
Ta nghe thấy hết rồi!
Phòng này không cách âm!
Các ngươi có thể im miệng được không?
Lúc trước khi tới đây, cậu ta thật sự không hề lo lắng sợ hãi chút nào, nhưng giờ phút này... Trong lòng Chu Hạo chợt dâng lên từng cơn bất an.
Tô Vũ cũng cảm thấy khó đỡ với đám thành viên đang lao xao ồn ào ngoài kia, vội mở miệng trấn an: "Đừng lo, ta đã nghiên cứu kỹ lắm rồi, vả lại Chu Hạo bây giờ còn chưa hẳn có thể vận dụng, chưa chắc cậu ta đã mở ra hết những khiếu huyệt mà ta cần!"
Nói xong, Tô Vũ đưa bản phác thảo sơ đồ khiếu huyệt qua cho Chu Hạo, đoạn hỏi: "Ngươi mở ra được bao nhiêu khiếu trong số này rồi?"
Chu Hạo tiếp nhận, nhìn lướt qua, cậu khai khiếu 168 cái, kỳ thật cũng không tính là ít, so sánh một thoáng liền đáp: "Chỉ có 26 cái là trọng hợp, còn có 10 cái chưa khai khiếu."
"Nhiều như vậy?" Tô Vũ nhíu mày, "Ngươi cần tốn bao lâu mới có thể mở hết?"
"Tối thiểu 20 ngày!"
"Ngạnh tu sao?"
"Đúng vậy."
Tô Vũ không tỏ thái độ gì, nhưng một đám người bên ngoài thì hoàn toàn câm nín.
Bọn họ bị đả kích!
Đệt!
Ngươi cứ như vậy cứng rắn khai khiếu, chỉ cần 20 ngày là mở xong 10 cái?
Tô Vũ lại chờ không nổi, "Mập mạp... Khụ khụ, Hổ Vưu, ngươi giúp ta kiếm 5 Địa Nguyên quả tới, có thứ này phụ trợ thì Chu Hạo sẽ khai khiếu nhanh hơn."
"..."
Hạ Hổ Vưu kinh ngạc nhìn Tô Vũ, nghiêm mặt hỏi: "Ngươi chắc chắn?"
Đệt!
Ngươi cứ như vậy cứng rắn khai khiếu, chỉ cần 20 ngày là mở xong 10 cái?