“Em không sợ vất vả, chỉ cần không ảnh hưởng tới việc học là được.”
“Sao có thể không gây ảnh hưởng được
Thế nên mới nói, khi nào em tốt nghiệp thì hãng qua bên đó
Hiện giờ chỗ anh đang thiếu một vị trí trợ lý thư ký
Em tới làm trợ lý cho những chị thư ký kia là được
Đi làm một ngày, nghỉ
một ngày, sẽ không ảnh hưởng tới việc học của em đâu.” “...” Quý Quân Tuyết đã tới công ty của Cảnh Triệt một lần
Cậu cũng biết công việc của trợ lý thư ký chính là làm những công việc như phô tô tài liệu, đưa tài liệu và bưng trà, rót nước
Việc này đúng là nhàn hạ thật, nhưng hình như không học được cái gì..
cảnh Triệt lái xe tới trường, lái thẳng tới dưới chân ký túc xá
Cảnh Triệt tự mình xách hành2lý của Quý Quân Tuyết lên, gõ cửa phòng ký túc
Người ra mở cửa chính là một cậu nam sinh có vóc dáng gầy gò, hai tay để trần, bên dưới mặc quần short
Vài học sinh nam trong ký túc xá cũng vừa mới ngủ dậy
Ký túc xá của con trai cũng không khác gì ổ chó là bao, lại còn chật chội nữa
Nhìn thấy Quý Quân Tuyết chuyển về, bọn họ đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, cũng không chú ý tới Cảnh Triệt đứng ngoài cửa
“Xem ai trở về này?” Một người hô lên, cả đám đều nhìn ra cửa phòng ngủ
“Quân Tuyết không quen ở biệt thự nên chuyển về à?” “Đúng đấy! Chị của cậu cũng chạy rồi, ở chỗ người đàn ông kia cũng quá khó chịu mà.” “Không phải người đàn ông kia thấy chị của cậu chạy mất nên7nhìn trúng cậu đấy chứ, ha ha!”
Mấy cậu bạn học tuy đang đùa giỡn nhưng trong đó cũng mang theo vài phần châm chọc trào phúng
Quý Quân Tuyết sầm mặt xuống, quát: “Mấy cậu nói lung tung gì thế? Anh Cảnh Triệt thấy tôi không có ai chăm sóc nên mới đón tôi về, giúp đỡ tôi thôi!” “Nếu đã thế thì cậu quay lại đây làm gì?” “Tôi nhìn trúng cậu ấy thì đã sao?” Một bóng người lạnh lùng, cao ngất đột nhiên xuất hiện ở cửa.
Cảnh Triệt cao hơn một mét tám, gần một mét chín, khi đi vào cửa phải cúi đầu xuống
Anh ta đẩy vali của Cảnh Triệt và đi vào phòng, trên vẻ mặt lạnh lùng lộ ra sự ngạo mạn
Sự xuất hiện của anh ta ở đây làm cho đám người trong ký túc xá đơ ra trong chớp mắt
Tổng9tài của Cảnh thị xuất hiện trước mặt bọn họ, không biết bao nhiêu người trong số họ đang theo học khoa Thiết kế đều mong ước được vào làm công ty Cảnh thị
Một câu nói của Cảnh Triệt làm cho bọn họ câm nín, không nói được lời nào
Ngay cả Quý Quân Tuyết cũng giật mình, quay đầu lại nhìn Cảnh Triệt
Trong lòng cậu hiểu rõ Cảnh Triệt đang muốn giúp cậu hả giận nên mới cố ý nói như thế
Cũng giống như hôm qua Cảnh Triệt lén hôn lên trán cậu, chúc cậu ngủ ngon vậy
Cậu bắt đầu cho rằng anh Cảnh Triệt thật sự thích mình, anh ấy thích đàn ông
Nhưng sau buổi sáng hôm nay, anh ấy hôn nhầm cậu thì cậu mới hiểu rõ, anh Cảnh Triệt coi cậu là em trai ruột nên mới yêu thương, bảo vệ cậu
Nụ hôn hôm5qua chỉ là nụ hôn chúc ngủ ngon mà thôi, cậu đã nghĩ nhiều thôi
Đám bạn trong ký túc xá tuy giật mình nhưng cũng biết hẳn là Cảnh Triệt đang giận nên mới nói như vậy
Chứ đường đường là tổng tài của Cảnh thị sao có thể thích đàn ông được, hơn nữa anh ta còn là người suýt kết hôn nữa
“Nghe nói các cậu đều học thiết kế:“ Cảnh Triệt nhướng mày, lười biếng hỏi.
Mắt của mọi người trong ký túc xá đều sáng lên nhìn Cảnh Triệt, không ngừng gật đầu
Bọn họ nghĩ người ta đường đường là tổng tài, khẳng định sẽ không tính toán với đám trẻ con bọn họ
“Vừa hay Bộ phận Thiết kế của cảnh thị đang tuyển trợ lý
Sau này nhờ các cậu chăm sóc Quân Tuyết nhà chúng tôi nhiều hơn, các cậu đều có thể tới Cảnh3thị để thực tập.”
“Thật sao?” Đám bạn cùng phòng vui vẻ muốn chết luôn rồi.
Biết bao nhiêu người tranh nhau đến mức đầu rơi máu chảy, xin cả cửa sau mà còn không vào được.
“Lời của cảnh Triệt tối mà là giả sao?”
Cảnh Triệt vừa nói, đám người trong ký túc xá lại tiến lên nịnh nọt
“cảnh tổng! Anh hãy vào đây ngồi đi!”