“Cái lão già kia, lúc tôi vừa mới cùng Cảnh Triệt kết giao, ông liền phản đối, chê tôi xuất thân không cao, sau này Cảnh Triệt cưới tôi, ông vẫn phản đối, bây giờ tôi cứ ở đây không chịu đi đấy, ông có thể làm gì tôi...” chứ? Chữ cuối cùng còn chưa kịp nói ra, Cảnh Y Nhân đã hung hăng vung một cái tát vào mặt Quý Quân Mỹ
“Chỉ bằng thái độ này của cô với cha tôi mà còn muốn vào cửa nhà họ Cảnh à, cút ngay đi!”
Nếu người phụ nữ này chịu ôn tồn nói xin lỗi với bọn họ, dựa vào tính tình của Cảnh Y Nhân, cô sẽ không ra tay đánh người.
Vốn là cô3ta đào hôn trước, khiến Cảnh Triệt thành trò cười của cả thành phố S, vậy mà bây giờ gặp em gái và cha Cảnh Triệt, cô ta không hề có một tiếng xin lỗi về chuyện đó, ngược lại còn dám kiêu ngạo ương ngạnh.
Loại tiện nhân này chính là đáng phải nhận một bài học
Nói xong, Cảnh Y Nhân cầm đĩa trứng tráng trên bàn cơm mà hung hăng úp vào mặt Quỷ Quân Mỹ.
Bàn tay còn liên tục dí cái đĩa vào mặt Quỷ Quân Mỹ.
Cô rút tay lại, cái đĩa rơi xuống đất, vỡ choang
Khuôn mặt vốn xinh đẹp của Quý Quân Mỹ như biến thành mặt quỷ vậy.
Hai quả trứng tráng dán lên hai mắt Quỷ Quân Mỹ, xúc0xích đâm vào miệng của cô ta mà lắc lư, dầu ăn chảy xuống mặt, miệng cô ả, tí tách rơi xuống váy và sàn nhà
Cảnh Y Nhân ghê tởm đến mức vội lui về phía sau vài bước, sợ bắn lên người mình vậy
“Phi phi!” Quý Quân Mỹ phát cuồng phun xúc xích ra, phủi trứng dính trên tóc, mặt đầy dầu mỡ mà giương nanh múa vuốt về phía Cảnh Y Nhân
“Đồ tiện nhân này, dám ra tay đánh tao..
A!”
Quý Quân Mỹ còn chưa kịp vồ lấy Cảnh Y Nhân, Cảnh Y Nhân đã nhanh nhẹn dùng sức đá mạnh vào đầu gối Quý Quân Tuyết, khiến cô ta đau đến mức quỳ xuống đất, đau đớn oa oa kêu.
Cảnh Y Nhân5hai tay khoanh trước ngực: “Đây là bài học cho cô vì đã mắng chửi người khác.”
“Y Nhân, cha già cả không kéo nổi, con giỏi võ, lôi nó ra bên ngoài đi, cha nhìn mà chướng mắt.”
Cảnh Đức Chính sớm đã không còn kiên nhẫn, xoay người tránh né, hễ nhìn thấy cái bộ dạng đó Quý Quân Mỹ liền ghê tởm
Cảnh Y Nhân vươn tay xách cổ áo Quý Quân Mỹ lên, vừa xách vừa đẩy cô ta ra khỏi nhà
Quý Quân Mỹ liều mạng giãy giụa, không ngờ một cô gái vóc dáng gầy yếu như cảnh Y Nhân lại mạnh đến vậy
Cô ta không tài nào giãy nổi, hơn nữa nhìn ra cảnh Y Nhân hình như có võ
Quý Quân4Mỹ khẳng định không đánh lại cô
Cô ta cứ thể bị lôi ra ngoài
Quý Quân Mỹ không cam lòng ngã ngồi dưới đất, oa khóc lớn giống như người đàn bà chanh chua, chửi đổng lên: “Đồ tiện nhân xấu xí không biết xấu hổ, chết tiệt, ngu ngốc, ông già chết tiệt, các người dám đuổi tôi đi à? Các người dựa vào cái gì mà đuổi tôi ra ngoài...” Quý Quân Mỹ còn chưa dứt lời, một đống quần áo và túi đã bị ném ra như ném rác rưởi đổ ập vào đầu cô ta
Cảnh Y Nhân đứng ở cửa, chỉ vào Quý Quân Mỹ mà tức giận mắng
“Cút! Cô mà còn dám tới nơi này nữa, tôi gặp một lần9đánh một lần.”