A Triệt, hôm nay con muốn tranh cãi với cha bằng được hay sao?”
“Cha! Con chỉ dựa theo quy định của công ty mà thôi, hơn nữa dù cha thích cô Cung đến thế nào đi nữa, chẳng lẽ cha hy vọng về sau cô Cung bị người ta chỉ trỏ sau lưng là dựa vào quan hệ với cha nên mới vào được công ty hay sao? Người khác sẽ tưởng hai người là...” cảnh Triệt cố ý muốn nói lại thôi, khiến cảnh Đức Chính tức giận giậm chân, rống to đến mức nước miếng tung bay.
“Cái thẳng vô liêm sỉ kia! Mày định nói cái gì hả?” “...” Cảnh Triệt nhướng mày, anh ta đã nói gì đâu
Cung Tư3Vũ bên cạnh cũng tức giận đến mức tái mặt lại, cô ta không ngờ Cảnh Triệt lại không tiếc làm bẩn thanh danh của cha mình, cố tình úp úp mở mở nói bọn họ là một đôi
Cô ta cũng có sĩ diện, sao có thể để Cảnh Triệt nhục nhã như vậy được.
“Được! Tôi đường đường tiểu thư nhà họ Cung, tốt nghiệp khoa Luật chính quy, tôi không tin với bằng cấp của tôi lại không lấy được vị trí tốt trong cảnh thị!” Nói xong, Cung Tư Vũ vịn lấy cánh tay Cảnh Đức Chính mà dỗ dành ông ta.
“Chú Cảnh, chứ đừng giận Cảnh Triệt, anh ấy cũng là con trai chú, làm việc tất nhiên phải0công bằng mới tốt, bằng không người khác sẽ cho rằng cháu và anh ấy đã đi xem mắt nên mới sắp xếp vị trí riêng, làm vậy mọi người sẽ không phục, làm Cảnh Triệt khó xử, cháu cũng hy vọng ông xã tương lai của cháu là một người đàn ông công bằng, công - tư rõ ràng.”
Nghe thấy Cung Tư Vũ nói như vậy, Cảnh Đức Chính cực kỳ vui mừng, vỗ nhẹ mu bàn tay của Cung Tư Vũ
“May mà cháu ngoan ngoãn, rộng lượng.” Đồng thời, ông ta cảnh cáo Cảnh Triệt: “Con đã nói cần công bằng thì tốt nhất nói được làm được, đừng lén bắt nạt Tư Vũ đấy.” “...” Cảnh Triệt cười khẩy5một tiếng, dám tự xưng ông xã, da mặt của ả phụ nữ đúng là dày.
Cung Tư Vũ có Cảnh Đức Chính làm chỗ dựa vững chắc, tự nhiên chẳng sợ gì hết
“Chú Cảnh, cha cháu nói đang ở gần đây để chờ chú cùng uống trà đấy, lát nữa cháu đến bộ phận Nhân sự, chứ không cần đi cùng cháu đâu.”
“Được! Vừa hay chú cũng có chút chuyện muốn tìm cha cháu.”
Dứt lời, Cảnh Đức Chính cảnh cáo Cảnh Triệt: “Nhớ rõ lời của cha đấy, đối xử với Tư Vũ thật tốt vào.”
Nói xong, Cảnh Đức Chính xoay người rời đi, Cung Tư Vũ đưa Cảnh Đức Chính đến cửa văn phòng, Cảnh Đức Chính liền không cho cô4ta tiễn
Cảnh Đức Chính vừa đi, sắc mặt của Cung Tư Vũ lập tức trở nên dịu dàng, tỏ vẻ xin lỗi nhìn Cảnh Triệt
“Ngài Cảnh, thật có lỗi! Chú Cảnh cứ muốn tôi đến cùng chú ấy
Tôi nghĩ làm vậy cũng tốt, cùng chú ấy đến đây để diễn như vừa rồi, chú ấy cũng yên tâm được một ít, về sau cũng sẽ không gây phiền toái cho anh và...” Nói xong, Cung Tư Vũ liếc Quý Quân Tuyết,“..
hai người đâu.”
Cung Tư Vũ trông như một tiểu thư khuê các cực kỳ rộng lượng, giải thích với Cảnh Triệt.
Nghe vậy, trên mặt Cảnh Triệt không có biểu cảm gì, Quý Quân Tuyết thì yên lặng cười nhẹ một tiếng
Ả phụ9nữ này có thể đi tranh làm diễn viên rồi
“Cô đến bộ phận Nhân sự để họ sắp xếp vị trí đi! Về sau không có việc gì thì đừng chạy lên chỗ tôi.” Cảnh Triệt lạnh nhạt nói, quay đầu đi, tiếp tục làm việc
“Được!” Cung Tư Vũ cười ha hả gật đầu, xoay người rời khỏi văn phòng.