“Ưm... Anh Lục Minh!... Tuyệt quá...”
Cảnh Y Nhân ở đầu kia điện thoại thực sự không nghe nổi nữa, dồn sức ấn mạnh chuông cửa.
Không ngờ Lý Đồng lại dâm đãng đến mức này, dám khiêu khích cô như thế! Hôm nay cô phải khiến Lý Đồng trả giá thật đất mới được!
Lý Đồng đang đắm chìm trong cơn hưng phấn, đột nhiên bị tiếng chuông cắt ngang khiến cô ta rất bực bội.
Nhưng tiếng chuông cửa lại không ngừng vang lên làm cô ta cụt hứng, giải quyết người ngoài cửa xong trở lại cũng không muộn. Lý Đồng leo xuống giường định đi mở cửa thì cửa phòng đột nhiên bị gõ mạnh liên tục. Đại khái vì có tật giật mình nên cô ta hoảng sợ, vội ôm lấy khăn tắm trước ngực, cẩn thận đi từng bước tới cửa, vừa đến gần thì bên ngoài lại im bặt.
Lý Đồng nhìn qua mắt mèo để xem xét bên ngoài nhưng không có ai cả.
Cô ta do dự mấy giây rồi quay trở lại giường, Lý Đồng cởi áo khoác Lục Minh ra, đang định kéo khăn tắm quấn ngực xuống thì lại “Đinh đoong” một tiếng. Chuông cửa lại vang lên. Lý Đồng lại ra cửa, nhìn qua mắt mèo thì thấy người phục vụ mặc đồng phục màu đỏ đang đứng trước cửa. Lý Đồng không mở cửa mà gọi nhỏ một câu: “Ai đó?” “Chào cô, tôi là phục vụ phòng. Vừa rồi có một cô gái bảo tôi đưa thứ này cho cô ạ.” Người phục vụ có vẻ khá lúng túng, cách một cánh cửa, hình ảnh qua mắt mèo lại bị phóng to, méo mó nên Lý Đồng không nhìn ra sắc mặt của cô gái.
“...” Lý Đồng hơi do dựrồi chỉ hơi hé cửa ra, nhìn chiếc hộp nhựa hình vuông trên tay người phục vụ, trông nó có vẻ khá nặng. “Ai bảo cổ đưa tới đây?” “Cô ấy không nói, chỉ giới thiệu mình là chị em tốt nhất của cô thôi.” “...” Người đầu tiên Lý Đồng nghĩ tới chính là Phương Trân Tích, chỉ có Phương Trân Tích biết cô ta ở đây! Còn người đập mạnh cửa lúc nãy chắc chỉ nhầm phòng hoặc bị thần kinh, vì Cảnh Y Nhân làm sao có thể biết cô ta ở đây được!
Lý Đồng kéo cửa ra, giơ tay nhận lấy cái hộp.
Đột nhiên, từ bờ tường bên cạnh, một bàn tay nhỏ nhắn vươn ra đập mạnh cái hộp mà phục vụ đang cầm! “Bốp”! Cái hộp lập tức bị hất đổ lên người Lý Đồng. Lý Đồng không kịp trở tay, giật mình hét toáng lên một tiếng nhưng không tránh được. Không biết cái thứ kinh tởm trong hộp là gì, Lý Đồng bất thình lình bị hắt hết lên người! Thứ chất lỏng tanh tưới pha lẫn đủ loại nhão nhão đen đen gì đó khiến Lý Đồng phát tởm đến mức buồn nôn.
Từ bộ ngực đẫy đà, tới khăn tắm của cô ta, cả dưới đùi cô ta đều bốc mùi hôi thối của nước tiểu và phân thải. Trong khe ngực hình chữ V gợi cảm của cô ta bị hứng phải một thứ trông rất giống cái bị đại tiện ra, làm cô ta chỉ muốn nôn ọe! Quá kinh tởm, Lý Đồng vừa thét chói tai vừa cuống quýt phủi mấy thứ bẩn thỉu đó ra khỏi người.
Kết quả, càng phải lại càng bị dính vào người, chỗ nào cũng có! Lý Đồng vừa định mắng chửi người phục vụ thì lại thấy cảnh Y Nhân đứng ngay trước mặt, cơn giận dữ vọt lên đỉnh đầu, cô ta hận không thể bóp chết Cảnh Y Nhân ngay lập tức! Bất chấp mùi phân thổi trên người, cô ta xông thẳng về phía Cảnh Y Nhân!
Cảnh Y Nhân theo bản năng tránh sang một bên, nhân viên phục vụ cũng vội lùi sang bên kia mấy bước.
Trên gương mặt người phục vụ có vẻ khổ sở, cô ấy cũng chỉ là bất đắc dĩ, cô ấy chẳng qua chỉ là một nhân viên vệ sinh nhỏ bé mà thôi. Bồn cầu phòng bên cạnh vốn bị tắc, cô ấy vừa mới sửa xong đi ra thì người phụ nữ này bỗng nhét cho cô ấy một ít tiền, ép cô ấy phải làm như vậy, không thì sẽ bị phản ánh! Cô ấy do dự mãi, nhưng vì tiền nên vẫn đồng ý làm.
Khi Lý Đồng lao tới, Cảnh Y Nhân né tránh rồi thuận tay túm lấy phần khăn tắm sau lưng Lý Đồng, kéo nhẹ một cái, khăn tắm rơi xuống...