4�ại khái không ai đáp lại, người đàn ông còn nói: “Là cô Cảnh sao?”
“...” Lục Minh nắm chặt di động, trầm mặc hai giây mới lạnh nhạt mở miệng. “Ngài Hắc Long, tôi tin anh đã thấy bức ảnh đang lan truyền trên mạng, làm vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Y Nhân nhà chúng tôi, tâm tính của Y Nhân vốn đơn thuần, mong anh hãy tự trọng.”
“...” Người bên kia điện thoại im lặng hai giây, dường như có vẻ kinh ngạc. Người gọi đến đúng là Lục Minh, người đàn ông với sự tồn tại như một vị thần đã gọi tới, có thể thấy được Lục Minh quan tâm đến Cảnh Y Nhân nhiều đến mức nào?
Sau đó, một tiếng cười nhẹ vang lên. “Tôi sớm đã nghe nói ngài Lục yêu vợ như mạng, anh yêu chiều2như thế sẽ chỉ làm cảnh Y Nhân đánh mất năng lực sinh tồn cơ bản, năng lực dung nhập hoàn cảnh xã hội, làm quen bạn bè đều bị gặp phải chướng ngại. Rốt cuộc ngài Lục là yêu chiều vợ hay là đang nuôi trẻ vậy?”
“Yêu chiều quá độ chỉ làm cô ấy mất rất nhiều thứ, điểm ấy hẳn là ngài Lục đã sớm biết đúng không.” Lục Minh thờ ơ cười khẽ: “Đây là chuyện nhà chúng tôi, không tới lượt ngài Hắc quan tâm.” Lục Minh đương nhiên biết điểm ấy, anh vốn muốn chiều vợ vô độ, làm cảnh Y Nhân ỷ lại anh, dựa vào anh, giống như con mèo nhỏ mà lăn lộn trong lòng anh vậy.
Như vậy thì Cảnh Y Nhân vĩnh viễn sẽ không rời khỏi anh.
Cảnh Y Nhân không giống những người phụ nữ6khác, chưa bao giờ đòi hỏi anh phải mua cho túi xách, quần áo, giày dép hàng hiệu gì, ngay cả muốn ăn cái gì cũng sẽ không mở miệng bảo anh. Lần nào anh cũng phải chủ động hỏi thì cô mới nói. Thẻ ở trong tay cô, cô sẽ không chủ động quẹt, có lúc anh còn phải cho tiền mặt vào túi cô, cô mới dùng một chút. Đến cuối tháng vẫn còn thừa hơn một nửa.
Cảnh Y Nhân càng như vậy, trong lòng Lục Minh không hiểu sao lại càng cảm thấy khủng hoảng. Anh thà Cảnh Y Nhân giống mấy phụ nữ tiêu tiền như nước, tiêu hàng đống tiền của anh. Như vậy anh mới cảm thấy yên tâm trong lòng hơn, ít nhất điều đó chứng minh Cảnh Y Nhân cực kỳ ỷ vào anh. Lục Minh biết3Cảnh Y Nhân yêu anh, nhưng cách biểu hiện và lối suy nghĩ của cô khác với phụ nữ hiện đại, khiến Lục Minh có lúc không cảm nhận được tình yêu của cô, trong lòng càng cảm thấy không an toàn.
Dù sao từ lúc bọn họ quen nhau tới giờ vẫn chưa đến một năm, mặc dù yêu nhau nhưng cũng không ổn định như tưởng tượng. Tất cả cuộc sống của Cảnh Y Nhân đều là anh sắp xếp, kể cả lúc trước học lớp múa, sau lại là lớp dưỡng thai, đều là Lục Minh giúp cô đăng ký, ăn, mặc, dùng mỗi ngày đều là anh tự mình chuẩn bị tốt cho Cảnh Y Nhân. Những việc ấy khiến anh giống như một người cha, một ông bố bỉm sữa siêu cấp đối xử với con gái mình vậy. Kiếp trước,9anh đã mất cô một lần, phải ôm nỗi hận mà chết, kiếp này, anh mới yêu chiều cô đến mức ấy. “Nếu ngài Lục đã nói như vậy thì tôi đây sẽ không xen vào việc của người khác nữa.”
Nói xong, Hắc Long ngắt máy...
Đúng lúc này, cửa phòng ngủ bị nhẹ nhàng đẩy ra. Cảnh Y Nhân đi đến, thấy Lục Minh hình như vừa mới nói chuyện điện thoại xong, còn chưa kịp mở miệng nói gì thì Lục Minh đột nhiên bước nhanh tới gần, ép cô lên cửa.
Cánh cửa “cạch” một tiếng đóng lại.