-Tiểu mỹ nhân,hôm nay có kết quả cuối kỳ đấy,trẫm hồi hợp chết mất,mau mau… nàng mau an ủi trẫm đi.-Lãnh Nguyệt dựa đầu vào vai Hạ Ninh khoa trương.
-Có gì phải hồi hợp,không thể đứng cuối,vì hạng cuối chắc chắn của tên béo,bà không dành nổi với cậu ta đâu.-Hạ Ninh cười trêu chọc Lãnh Nguyệt.
Hàn Trì ngồi phía sau cũng mỉm cười.
-A….a…. từ lúc nào tiểu mỹ nhân của trẫm lại trở nên xấu xa như vậy.Nói trẫm như vậy,không sợ trẫm đày nàng vào lãnh cung cấm không cho uống trà sữa một tháng à.haha.-Lãnh Nguyệt đấm nhẹ vào vai Hạ Ninh cười thích thú.
Cô cảm thấy mừng vì tính cách của Ninh Ninh đã không còn tẻ nhạc như xưa,lúc biết mẹ của Ninh Ninh mất,cô chỉ sợ cô bạn này sẽ ngã xuống không đứng lên được,và sự sợ hãi của cô càng xấu hơn khi Ninh Ninh nhốt mình một tuần không liên lạc với cô,cô thật sự rất sợ người bạn này sẽ nghĩ quẩn rồi làm chuyện mà cô không dám nghĩ đến.Tính cách lúc trước của Ninh Ninh tuy trầm lặng,không thích nói chuyện càng không tiếp xúc với người khác, ngoài cô ra hầu như Ninh Ninh không nói chuyện nhiều với ai.Khi còn nhỏ lúc mới đến nhà Ninh Ninh chơi,cô cũng không thích tính cách này của cô, nhưng có một lần cô xảy ra xô xát với một bạn học,Ninh Ninh đã nhảy ra bảo vệ cô,khi cô bị yếu thế,lần đó còn khiến cho Ninh Ninh ngã gãy cả tay,khi cô hỏi sao cậu lại đỡ cho mình,Ninh Ninh đã nói “vì cậu là bạn của mình”,lúc đó cô ngơ ngác,khóc oà lên ôm chầm lấy Ninh Ninh.Vì thế cô biết Ninh Ninh là người trong nóng ngoài lạnh,sao này hai người trở nên thân thiết.Nhưng cô không ngờ,sau một tuần “bế quan ngủ” theo như lời Ninh Ninh từng nói,Ninh Ninh lại trở nên hoạt bát hơn, nói chuyện nhiều hơn, cũng hoà đồng hơn,còn biết mỉm cười nữa chứ.Làm cô rất vui vẻ, cũng thở phào cho sự lo lắng thái quá của mình.Cô cực kỳ thích Ninh Ninh của bây giờ.
-Mình có tiền tự mình uống được, chỉ sợ nếu lần này bà lọt top 5 từ dưới đếm lên, thì người bị đày vào lãnh cung cấm túc trà sữa là bà đấy.-Hạ Ninh cười trêu chọc.
-Ối!….bà đừng nói xui xẻo,mau phun nước miếng nói lại mau..-Lãnh Nguyệt vội vã bịt miệng Hạ Ninh lại.
Hạ Ninh há miệng cắn lòng bàn tay của Lãnh Nguyệt.
-Ai nha…. Ninh Ninh,bà dám cắn tui…huhu.-Lãnh Nguyệt giật tay ra thổi thổi,còn giả vờ khóc hu hu.Sau đó quay xuống ánh mắt cầu cứu với Hàn Trì.
-Hàn Trì, lát nữa cậu có thể dắt tui đi tiêm ngừa không?hichic.
Hàn Trì mỉm cười nhìn hai người.
Hạ Ninh cũng quay sang Lãnh Nguyệt,trừng mắt với cô.
-Bà dám nói tui là chó hả?. Tuyệt giao.hừ.
-Ai…ai… Tiểu mỹ nhân,đừng…đừng tuyệt giao,tui chỉ đùa thôi mà,làm gì có con chó nào thông minh lại xinh đẹp như bà chứ.-Lãnh Nguyệt cười lấy lòng.Rồi quay xuống nháy mắt với Hàn Trì.- Mình nói phải không Hàn Trì?
Hàn Trì chỉ mỉm cười,không lên tiếng.
-Bà là đang chửi xéo tui hay là đang khen tui vậy hả?.-Hạ Ninh trợn mắt.
-Đương nhiên là khen tiểu mỹ nhân của trẫm rồi.Bớt giận, bớt giận, giận mau già,già kém thông minh,không thông minh sẽ nghèo,mà nghèo là không có tiền uống trà sữa đâu.-Lãnh Nguyệt cười,đếm từng ngón tay.
-Thiệt hết biết nói bà làm sao.-Hạ Ninh cũng cạn lời với Lãnh Nguyệt.
Mà người chứng kiến cuộc đối thoại của hai người,Hàn Trì đang phải mím môi nhịn cười đến mức cả người rung lên.
-Các em im lặng cô sẽ đọc tên và điểm phẩy cả học kì, từ cao nhất đến thấp nhất.
-Cô đọc điểm rồi kìa nghiêm túc nghe đi bệ hạ.-Hạ Ninh trừng mắt Lãnh Nguyệt.
Lãnh Nguyệt lè lưỡi với cô, rồi cũng hồi hợp tập trung lắng nghe.
-Đầu tiên hạng nhất Lâm Khiết 9.7
-Hạng nhì Hạ Ninh 9.5
-Hạ Ninh bà thật trâu bò.-Lãnh Nguyệt rưng rưng nhìn cô.
Hạ Ninh không nói gì,thật ra cô cũng cảm ơn nguyên chủ, nếu không nhờ nguyên chủ giữ lại sự hiểu biết,thông minh của mình cho cô, thì làm gì cô sẽ có ngày hôm nay,không chừng còn đang phải tranh hạng với tên béo.
-Hạng Ba Lăng Nhã 9.4
Lăng Nhã nghe thứ hạng của Hạ Ninh lại cao hơn mình,trong mắt không khỏi hiện lên tia căm ghét,hận thù.
Trước khi cô đọc tiếp các em mau cho Ba bạn hạng đầu tiên tràng pháo tay nào.
Sau tràng pháo tay,cô tiếp tục đọc.
-Hạng tư Hàn Trì 9.3
-Hạng năm Hà Giao 9.1
………..
-Hạng 18 Hứa khuyết 8.0
……..
-Hạng 28 Lãnh Nguyệt 7.2
-A…..a….a…..Ninh Ninh, Tiểu mỹ nhân của trẫm, trẫm hạng 28,lên hẳn năm hạng so với học kỳ 1.Hạng 28 đó,28,28..28.- Lãnh Nguyệt phấn khích ôm lấy bả vai Hạ Ninh lắc lắc.
-Được rồi, biết bà giỏi rồi,đừng lắc nữa.-Cô cũng mỉm cười vui mừng cho cô bạn của mình.
-Ninh Ninh,Hàn Trì sau giờ học uống trà sữa, ăn vặt thoải mái, tui khao…-Lãnh Nguyệt vỗ ngực, nói với Hạ Ninh và Hàn Trì.
-Bà nói đó nha,tui không từ chối đâu.
-Được.-Hàn Trì cũng mỉm cười gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!