Lọc Truyện

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1848

"Đương nhiên" Tê Mẫn Mẫn dùng lực gật đầu: “Nếu bà ấy vẫn bất tỉnh, cảm giác tội lỗi của em lại càng nghiêm trọng” “Bà ấy rơi lầu không phải do lỗi của em, em không cần cảm thấy tội lỗi” Âm thanh của Hoắc Trì Viễn khàn khàn nói. “Em không giết bà ấy, nhưng nguyên nhân bà ấy chết là vì em” Tề Mẫn Mẫn cúi đầu, đau thương nói.

Phu nhân Tưởng vẫn còn là một trong những vướng mắc. của cô, cũng là một trong những nguyên nhân cô không dám tiếp nhận Hoắc Trì Viễn.

Hoäc Trì Viễn đang muốn hống cô, cửa thang máy lại mở ra. Anh lập tức nắm tay cô, đưa cô vào chen chúc ở bên trong. Trong thang máy người này chen người kia, cho nên anh không có cơ hội an ủi cô. Anh duỗi thẳng cánh tay che chở cô ở trong ngực.

Bởi vì quá nhiều người, Tê Mãn Mãn chỉ có kề sát anh mới không bị những người khác xô đẩy.

Mặt cô kề sát vào trong ngực Hoắc Trì Viễn, có thể nghe được tiếng tim đập trầm ổn có lực của anh. Tiếng tim đập của anh giống như kỳ tích có tác dụng trấn an ưu thương của cô. Nghĩ đến phu nhân Tưởng đã tỉnh, cô lại vui vẻ nở nụ cười.

Đến chỗ cửa phòng bệnh, cô lại có chút bất an.

Tuy nhiên cô rất muốn nhìn thấy phu nhân Tưởng tỉnh lại, nhưng lại sợ khi bà ấy thấy mình thì sẽ nổi giận.

“Bác gái nói muốn gặp em” Hoắc Trì Viễn nắm bả vai của cô, cổ vũ cười cười.

“Là bà ấy chỉ đích danh muốn gặp em” Tê Mẫn Mẫn kinh ngạc nhìn Hoắc Trì Viễn.

Lúc mẹ nuôi chưa nhảy lầu, nên là hận không thể không thấy cô trên đời này mới đúng.

“Anh nghĩ, có lẽ bà ấy có chuyện muốn nói với em”

Hoắc Trì Viễn gật đầu với cô: “Có anh ở đây, không cần sợ hãi”

“Em là sợ em ảnh hưởng đến bệnh tình của bà ấy” Tê Mẫn Mãn cười lắc đầu.

Hoắc Trì Viễn nắm chặt tay cô, đẩy cửa ra, mang theo cô đi vào.

Phu nhân Tưởng nằm trên giường bệnh, trên người cắm rất nhiều mũi kim, sắc mặt vô cùng trắng xanh. Miệng vết thương đã kết vảy.

Bà vừa thấy Hoắc Trì Viễn và Tê Mẫn Mãn, lập tức vùng vẫy muốn ngồi dậy, lại bởi vì khó chịu mà ngã xuống.

“Mẹ nuôi, mẹ đừng nhúc nhích!” Tê Mẫn Mẫn lo lắng chạy tới.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT