Lọc Truyện

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1850

Tưởng phu nhân lập tức lau nước mắt, nói với bác sĩ: ” Tôi không...kích động..đừng trách ...bọn nhỏ.”

Bác sĩ đi tới kiểm tra sức khỏe cho Tưởng phu nhân: ” Có cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào không?”

“Nhìn thấy Tiểu Viễn và... Tiểu Nhiễm, toàn thân tôi...không. đau”

Tưởng phu nhân cười nói"Hoäc Trì Viễn, xem ra vợ chồng cậu còn lợi hại hơn cả thuốc Turin”

Bác sĩ xoay người, trêu chọc cười nói.Lời của bác sĩ làm tất cả mọi người bật cười. Tưởng phu nhân động đến xương sườn, đau đớn cắn môi”Mẹ nuôi!”

Tiểu Nhiễm là người đầu tiên phát hiện ra Tưởng phu nhân không khỏe "Không có việc gì”

Tưởng phu nhân yếu ớt trả lời”Phu nhân, xương sườn của bà còn chưa liền, phải tĩnh dưỡng”

Bác sĩ dặn dò "Được...tôi biết rồi..” Bởi vì sợ ảnh hưởng đến việc dưỡng bệnh của Tưởng phu nhân, Tê Mẫn Mẫn và Hoäắc Trì Viễn chỉ nán lại một lúc thì rời đi.

Hoäc Trì Viễn giúp Tê Mẫn Mãn thắt dây an toàn xong thì cười nói: "Vui chứ?"

Tề Mẫn Mẫn lập tức gật đầu: "Tôi không ngờ mẹ nuôi lại có thể nghĩ thông suốt tất cả như thế, có thể tha thứ cho tôi!" "Vốn dĩ em không cần được tha thứ. Bác gái đã nói em chỉ vô tình thôi!" Hoắc Trì Viễn nghiêm túc nhìn Hoắc Trì Viễn. "Đối với người đã hại chết con gái mình, mẹ nuôi không trách tôi đã là bà ấy quá vị tha rồi. Tôi vẫn cảm thấy mình có. tội. Tôi sẽ thay chị Tưởng Y Nhiên hiếu kính bà ấy" Tê Mẫn Mẫn nói xong, giơ nắm đấm thể hiện quyết tâm.

"Nhóc con, bác gái không còn là chướng ngại giữa hai chúng ta nữa. Có phải em nên suy sét một chút, quay lại với anh đi!" Hoắc Trì Viễn thành khẩn đề nghị. Tề Mẫn Mẫn nghiêm túc nhìn Hoắc Trì Viễt

"Còn trái tim anh thì sao? Đây mới là điều quan trọng nhất!"

"Anh yêu eml" Hoắc Trì Viễn vội vàng nói.

"Cũng yêu!" Tê Mẫn Mẫn chua xót cười.

Hoäc Trì Viễn không từ bỏ, cào cào tóc, "Nhóc con, em nói đạo lý một chút đi. Anh và Y Nhiên lớn lên bên nhau từ nhỏ, anh không thể hoàn toàn quên cô ấy được. Cô ấy là quá khứ rồi!"

"Nhưng quá khứ này lại khiến tôi mất đi bé con!" Tê Mẫn Mãn chua xót nói, "Hoắc Trì Viễn, đừng giảng đạo lý với tôi. Tình yêu không có đạo lý gì cả!"

Nói xong, Tề Mẫn Mẫn cởi dây an toàn, đẩy cửa xuống xe. Lúc Hoắc Trì Viễn còn chưa đuổi theo đã ngồi vào một chiếc taxi.

Hoäc Trì Viễn đuổi theo, dùng sức gõ cửa kính xe: "Nhóc. con, xuống đi!"

Tề Mẫn Mẫn lạnh lùng nhìn Hoắc Trì Viễn, yêu cầu lái xe mau chóng lái.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT