Lọc Truyện

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1858

“Bạn gái tôi, tôi hầu hạ là được rồi, không nhọc Hoäc tổng!” Trân Lương kéo tay Tề Mẫn Mẫn nói.

Hoắc Trì Viễn nhíu mày: “Đội trưởng Trần khi nào thì lại thân với vợ tôi như thế?”

"Bà xã của anh? Không phải đã sớm ly hôn rồi sao?" Trần Lương quý khí mười phần đáp trả.

Hoäc Trì Viễn nhìn từng động tác giơ tay nhấc chân của Trần Lương đều vô cùng ưu việt, anh khẽ nở nụ cười: " Đội trưởng Trần vậy mà cũng quan tâm tới cuộc hôn nhân của chúng tôi. Thật cảm ơn cậu. Vợ chồng chúng tôi có chút cãi nhau. Tiểu Nhiễm hết chúng tôi sẽ quay về bên nhau" "Nha đầu, em hết giận rồi sao?" Trần Lương quay đầu nhìn Tề Mãn Mẫn hỏi.

Hai chữ” Nha đầu” đặc biệt chói tai khiến anh phải nắm chặt quả đấm.

Anh hận không thể đánh cho Trần Lương chạy mất dép.

Hai chữ "Nha đầu" là từ chỉ mình anh được gọi!

Tề Mẫn Mẫn kéo cánh tay của Trần Lương, cười lắc đầu: "Không có khả năng!"

Trần Lương nhíu mày khẽ liếc Hoắc Trì Viễn.

"Đội trưởng Trần, vợ bạn không thể khi dễ." Ngữ khí của Lynda sắc bén nói.

"Tiểu thư Lynda nói rất đúng. Vợ bạn không thể bất nạt" Trần Lương nở nụ cười, anh dời mắt nhìn về phía Hoắc Trì Viễn, "Nhưng mà Hoắc tổng, vị trí xuất phát của đôi ta hiện tại là ngang nhau”

Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Trì Viễn lập tức đen xì lại. 

"Đội trưởng Trần, vợ chồng nhà người ta cãi nhau, anh mù quáng gia nhập làm cái gì?" Lynda bất mãn kháng nghị. "Quan quan sư cưu, tại hà chi châu, Yểu Điệu Thục Nữ..." Trần Lương vòng cánh tay ra đằng sau lưng Tề Mẫn Mân cười nói, "Quân Tử Hảo Cầu."

"Không thể tưởng được đội trưởng Trần về phương diện văn học nghệ thuật lại cao siêu như vậy” Hoắc Trì Viễn có chút chua hừ một tiếng.

"Quá khen rồi." Trân Lương cười chắp tay.

Trịnh Húc sau khi nhìn thoáng qua Trần Lương, liền dùng ánh mắt ngăn cản Lynda: "Bà xã, em muốn ăn cái gì? Anh lại gọi thêm vài món nữa”

"Thịt trâu xào dưa chua đi" Lynda hạnh phúc cười nói.

Trịnh Húc gọi phục vụ tới để gọi món.

"Hoắc tổng, anh cũng gọi thêm vài món đi” Trịnh Húc đưa thực đơn cho Hoäắc Trì Viễn.

Hoắc Trì Viễn nhìn cũng không nhìn, tiện gọi tên món ăn Tề Mãn Mẫn thích ăn nhất: "400 con tôm nhỏ đi!"

"400 con?" Trần Lương hoảng sợ.

Anh đã gọi một ít tôm rồi. Hơn 400 con tôm thì nuốt làm sao hết?

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT