Lọc Truyện

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1866

Tê Mẫn Mẫn kéo tay anh xuống, cắn môi suy tư vài giây, "Hoäc Trì Viễn, tình cảm con người cũng có thể thay đổi!" "Anh sẽ càng ngày càng thích em!" Hoắc Trì Viễn ôm chặt lấy Tê Mẫn Mẫn, nghiêm túc nói.

"Coi như anh qua cửa này!" Tê Mân Mẫn nở nụ cười, trả lời anh.

"Thật sao?" Hoäc Trì Viễn hưng phấn ôm lấy cô, nhìn chăm chú vào mắt cô.

"Không tin lời em?" Tê Mãn Mãn nghiêng đầu hỏi.

"Là không tin lỗ tai mình, sợ nghe lầm!" Hoắc Trì Viên có chút không yên lòng trả lò "Em là một giám khảo công bằng. Nói qua là qua, không qua là không qua!" Tê Mẫn Mẫn cười trả lời.

"Vậy có phải khảo hạch kết thúc rồi không?" Hoắc Trì Viễn tì lên trán Tề Mẫn Mẫn, khàn giọng hỏi.

"Không thể, còn quá sớm!" Tê Mãn Mẫn đẩy Hoắc Trì Viễn ra, đi về phía phòng VIP với Trần Lương.

"Tôm hùm đất bị anh ăn hết rồi. Có cần anh gọi thêm cho. em không?" Trần Lương thấy Tê Mẫn Mẫn, bình tĩnh hỏi lại, giống như không quan tâm việc Tề Mẫn Mẫn bị Hoắc Trì Viễn lôi đi.

"Không cần đâu ạ!" Tê Mẫn Mẫn xấu hổ ngồi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên.

"Tê Mẫn Mẫn, dưới cổ em là vết hôn sao?" Vẻ mặt Lynda mờ ám hỏi.

Nghe Lynda hỏi vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tê Mẫn Mẫn hồng lên. Cô vội vàng giải thích, "Đó là... bị muỗi đốt!" 

"Như vậy thì muỗi cũng thật biết hôn a" Lynda ái muội nhìn Tề Mãn Mẫn nháy mắt mấy cái.

Nguyên bản khuôn mặt nhỏ nhắn của Tê Mẫn Mẫn đã hồng thành một mảnh, bây giờ càng nhìn lại càng thấy hồng rực. Chị ấy vậy mà lại nói sai, đem cắn nói thành " hôn".

Xem ra nỗi “oan” này không thể rửa được rồi.

Nhớ tới chuyện xảy ra với Hoắc Trì Viễn vừa rồi ở một ghế lô khác, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nóng đến độ có thể luộc được cả trứng chim.

Trần Lương chỉ là vân đạm phong khinh nhìn thoáng qua Tê Mãn Mãn, vẫn chưa lên tiếng.

Hoắc Trì Viễn lúc này cũng trở về ghế của mình, đầy xin lỗi nhìn Trần Lương nói "Thật xin lỗi. Tôi cùng Tiểu Nhiễm vừa có chút việc, trì hoãn việc mọi người dùng cơm rồi. Tôi xin tự phạt một ly."

"Nhanh như vậy đã hòa hảo rồi?" Trần Lương đạm mạc nhíu mày.

"Không có!" Không đợi Hoắc Trì Viễn trả lời, TÊ Mẫn Mãn liền đi trước cho đáp án.

Trần Lương khẽ nhếch khóe môi: "A...?"

"Vợ chồng mà, đầu giường ầm ï cuối giường hòa. Đội trưởng. Trần không cần ngạc nhiên” Trịnh Húc nhàn nhạt cười triều Trần Lương giơ ly rượu lên.'Chúng ta chỉ cần thờ ơ lạnh nhạt là được"

"Đúng vậy! Chúng ta ở bên này không liên quan gì đến, cũng không nên nhúng tay vào chuyện của vợ chồng nhà người †a”" Lynda ở dưới bàn nắm lấy tay của Trịnh Húc, phong tình vạn chủng nở nụ cười.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT