Lọc Truyện

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1874

Tê Mãn Mẫn lập tức túm chặt lấy Hoäc Trì Viễn: "Trong phòng bếp không có gì khác ngoài mì ăn liền đâu!"

Hoäc Trì Viễn cau mày: "Anh đưa thẻ cho em sao em không dùng chứ?”

"Anh cũng không phải là cái gì của em mà!" Tê Mẫn Mẫn chu miệng nhỏ, "Em không dùng thẻ của anh cũng là có lý do!" Hoäc Trì Viễn thật sự muốn bóp chết Tê Mẫn Mẫn, tức giận gầm nhẹ: "Cũng là tiền của em, dùng thì có làm sao chứ?" "Đó là tiền của anh. Chúng ta đã ly hôn rồi, Cố tiên sinh. Em muốn trở thành một cô gái tự lập. Em đã nhờ anh họ tìm một công việc cho em ở thành phố B rồi!" Tê Mẫn Mẫn bất mãn nhìn Hoắc Trì Viễn.

"Đơn ly hôn đáng chết kia!" Hoắc Trì Viễn ảo não nghiến răng.

"Nó thật sự tồn tại đó, chú à!" Tề Mẫn Mãn nhìn thấy dáng vẻ "biết thế chẳng làm của Hoác Trì Viễn thì vui vẻ cười lên. "Em muốn chọc anh tức chết à?" Hoắc Trì Viễn cào tóc một chút.

Tề Mãn Mẫn vội vàng lấy tay chỉnh lại tóc giúp anh, nửa đùa nửa thật nói: "Đừng tức giận. Em còn nợ anh mười triệu đó. Nếu như anh tức giận mà chết rồi thì em không cần trả nợ đâu!"

"Đó là vốn xác nhập công ty. Em không cần hoàn lại. Chỉ cần hàng năm em nộp 50% lợi nhuận lên tổng công ty thôi!" Hoäc Trì Viễn cầm hai tay Tê Mẫn Mẫn, bất đắc dĩ nói

"Tốt như vậy sao?" Tê Mẫn Mãn kinh ngạc nhìn Hoäc Trì Viễn, "Vậy chẳng may công ty bị lỗ thì sao?" 

"Nếu vậy thì Tổng công ty sẽ giúp đỡ 50%." Hoắc Trì Viên cười trả lời.

"Nếu sau đó vẫn bị lỗ thì sao?"

"Em nghĩ Trịnh Húc là đồ bỏ đi à?" Hoắc Trì Viên không khỏi bật cười.

"Đúng vậy! Anh ấy đúng là một phụ tá đắc lực!" Tê Mẫn Mẫn cười vui vẻ.

“Có chuyện gì cũng giao cho anh. Em không cần phiền não” Hoắc Trì Viễn thành khẩn nói.

“Không!” Tê Mẫn Mẫn rút tay ra, thật sự nhìn anh: “Em không muốn chuyện gì cũng phải ỷ lại anh”

“Em có thể ỷ lại” Hoắc Trì Viễn vội vàng giải thích.

“Từ sau khi mất baby, em đã nghĩ rất nhiều. Hoắc Trì Viễn, em không còn là trẻ con. Lúc trước, có ba em, cái gì em cũng sống quá phóng túng. Về sau ba mất, chúng ta lại ly hôn, không còn người có thể ỷ lại nữa. Đoạn thời gian đó em rất yếu ớt” Tề Mẫn Mẫn chua xót nói.

“Anh nên dẫn lòng, không nên đồng ý ly hôn” Hoắc Trì Viễn đau khổ tự trách.

Nếu anh mạnh mẽ giữ cô lại, có thể tốt hơn một chút không?

Ít nhất thì lúc cô đau khổ, có anh ở bên cạnh.

“Anh không làm gì sai” Lần đầu tiên Tê Mẫn Mẫn thật sự nói chuyện với anh như thế. “Cho dù anh không ly hôn em cũng sẽ rời xa anh. Em muốn nói em không còn là tiểu công chúa giống như trước kia cái gì cũng ỷ lại người khác. Em muốn trưởng thành, muốn tự lập”

Hoäc Trì Viễn ôm Tê Mẫn Mẫn vào trong ngực, không ngừng nói liên thanh: “Được, anh để em lớn lên, anh cho em tự lập. 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT