Lọc Truyện

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1886

"Vui đùa chút thôi." Hoắc Trì Viễn nắm lấy eo Tê Mẫn Mẫn, "Chúng ta về nhà đặt cất thức ăn vào trong tủ lạnh, sau đó sẽ đi quán bar tìm Hoắc Nhiên và Giai Tuệ"

"Không cho anh lại cùng bọn họ nói hươu nói vượn." Tê Mẫn Mẫn bất mãn quyệt miệng nhỏ.

"Tất cả nghe theo em” Hoắc Trì Viễn vô điều kiện thỏa hiệp.

Anh biết nếu lại đùa Tê Mẫn Mẫn nữa, sẽ chọc tức cô, điều này chỉ có thể gây bất lợi cho anh trên con đường truy vợ mà thôi.

"Nếu anh còn không nghe lời, em sẽ đoạn tuyệt quan hệ với anh!" Tê Mẫn Mẫn khế hừ nhẹ šng.

"Anh rất sợ. Em sẽ lại rời xa anh!" Hoắc Trì Viễn cầm lấy

tay Tê Mẫn Mẫn, đặt tới trước mặt mình, vẻ mặt sợ hãi chớp mắt.

"Đi đi! Đừng đóng kịch nữa! Nhanh lái xe!" Tê Mẫn Mẫn rụt nhanh tay về, cười thúc giục Hoắc Trì Viễn.

"Em trước không nên cử động!" Hoắc Trì Viễn ghì chặt Tê Mẫn Mẫn ở trên đùi, thanh âm khàn đục ra lệnh.

Cảm nhận được một nhành cây siêu quần xuất chúng, khuôn mặt của Tê Mẫn Mẫn liền đỏ vọt lên.

Cô sợ anh không khống chế được, nên chỉ có thể nghe lời ru rú ở trước ngực anh.

Hoắc Nhiên để điện thoại xuống, nháy mắt mấy cái với Vương Giai Tuệ: "Anh đoán không sai mà. Quả nhiên, anh cả và chị dâu nhỏ đang ở bên nhau!" 

"Bọn họ sắp tới đây sao?" Giai Tuệ lớn tiếng hỏi.

Trong quầy bar rất ồn ào nên vừa rồi Giai Tuệ không nghe. rõ Tê Mẫn Mẫn nói cái gì trong điện thoại.

"Có chứ! Nhưng mà chẳng là sẽ không đến nhanh như vậy đâu!" Hoắc Nhiên ôm lấy eo Giai Tuệ, không kiềm chế mà cười nói, "Chúng ta đi khiêu vũ đi!"

"Anh dạy em!" Vương Giai Tuệ vòng hai tay lên cổ Hoắc Nhiên, cười nói.

"Không thành vấn đề! Ai bảo anh là kiện tướng chứ?" Hoắc Nhiên cười kiêu ngạo.

"Chưa thấy người đàn ông nào vô liêm sỉ như vậy. Rõ ràng là vì anh quá phong lưu mà!" Vương Giai Tuệ bất mãn hừ một tiếng.

"Từ khi gả cho em, anh vẫn giữ mình trong sạch!" Hoắc Nhiên giơ một tay, nghiêm túc thề.

"Cái gì mà gả cho em chứ?" Vương Giai Tuệ bị Hoắc Nhiên chọc cười, kiều mị trừng mắt nhìn anh.

"Tiểu Lạt Tiêu, em không cần anh sao?" Hoắc Nhiên gục đầu vào vai Vương Giai Tuệ, nũng nịu hỏi.

"Thôi được rồi, bác sĩ Mông Cổi" Vương Giai Tuệ đẩy mặt Hoắc Nhiên ra, nhìn anh đang cố nhịn cười, oán hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT