Chương 11 Bị ma ám
Chiếc hộp trong tay tôi bị lấy đi, tôi ngó đầu qua, Lãnh Mạch mặc một cái áo khoác màu đen sâm đứng ở trên cao liếc nhìn tôi.
Những lần gặp mặt trước tôi chỉ biết rằng anh 1a rất đẹp trai, nhưng bây giờ khi anh đứng kế bên tôi, chắc rằng anh ta phải cao từ 1m9 trở lên, chiều cao khiến cho người khác phải ngước nhìn. Ăn mặc giống như người thường, nếu như tôi nói anh ta chỉ là một con ma, chắc chắc tất cả mọi người sẽ nói tôi bị bệnh, anh †a cao quý sang trọng hơn cả quý tộc, có chỗ nào giống ma đâu!
“Chậm chạp như vậy, thật vô dụng” Anh ta lạnh lùng mở miệng.
Mẹ kiếp! Tôi tức giận chỉ vào lão quỷ: “Từ lúc tôi gặp được anh, tôi lúc nào cũng bị quỷ bám lấy, có thể sống sót đứng ở cái chỗ này đã là kỳ tích rồi có biết không hả?!”
Lãnh Mạch từ tốn liếc mắt nhìn lão quỷ đứng sau cánh cửa, lão quỷ kia quỳ xuống ngay lập tức, bắt đầu ra sức dập đầu:” Đại nhân, là tiểu nhân có mắt mà không thấy thái sơn, là lỗi của tiểu nhân, là lỗi của tiểu nhân, tiểu nhân sai rồi, xin đại nhân tha cho tiểu nhân đi, cầu xin ngài tha “Đủ rồi” Lãnh Mạch mất kiên nhẫn rồi phất tay một cái:’Đợi chút nữa sẽ xử lý ông sau.
Tôi lúc này mới nhớ lại, vội vàng hỏi anh †a: “Con ác ma kia đâu? Bố mẹ tôi nữa?”
Anh ta không hề trả lời câu hỏi về bố mẹ tôi, chỉ nheo mắt lại nhìn về phía xa, bỗng ánh mắt đó trở nên sắc bén:”Đến rồi”
Đến rồi? Tôi đưa mắt nhìn theo hướng anh đang nhìn Là con ác ma kiat Tóc của cô ta che kín mọi thứ, đem bầu trời u tối vây kín lại đây. Trên người mặc một bộ xườn xám màu đỏ ma mị, là lọai mà các nữ nhân thời xưa hay mặc khi xuất giá cùng một khuôn mặt méo mó, đôi mắt, lỗ mũi, lỗ tai và miệng đều đang chảy máu, dáng vẻ rất kinh người rồi từ trên không trung lao về phía tôi.
“Đợi ở đây đừng chạy lung tung” Lãnh Mạch nói với tôi một câu xong thì lao về phía con ma nữ kia.
Vốn dĩ không cần anh ta nói, cho dù bây giờ bảo tôi động đậy cũng không động đậy được, bởi vì chân đã mềm ra nhấc không nổi nữa rồi Lãnh Mạch cùng nữ quỷ đó giao đấu với nhau trên không trung, cảnh tượng này, tôi phải nói như thế nào nhị, tôi thấy bản thân mình nhất định là đang nằm mơ, nhất định là như thết Giữa lúc đó, Lãnh Mạch đã khống chế được con ác ma, anh ta mở hộp như muốn thu cô ta vào, nhưng cô ta lại đột nhiên lao về phía anh, còn phun ra một luồng khí màu đen. Lãnh Mạch đưa tay lên đỡ, cái hộp không may rớt khỏi tay anh rơi xuống đất, vừa đúng gần chỗ của tôi.
“Nhặt lên, mở hộp ra, hướng nó về phía chính giữa, rạch dấu tay tôi lưu lại trên người cô cho máu chảy xuống! Lãnh Mạch hét lên với tôi.
Trời ơi, như vậy là làm khó tôi quá đó!
Mặc dù cái hộp cách tôi không xa, nhưng trong giờ phút này tôi bước nửa bước cũng không xong, đừng nói là mà rạch dấu tay trích máu, tôi không dám, thực sự không dám!
“Nhanh lên!” Tiếng hét của Lãnh Mạch lại vang lên lần nữa.
Tôi chực khóc, ngẩng đầu nhìn Lãnh Mạch, rồi lại nhìn cái hộp trước mắt, đành cắn răng, xông về phía đó túm lấy cái hộp, Lãnh Mạch muốn làm gì nữa? Muốn tôi trích máu?
Máu trên ngực?
Tôi chân tay luống cuống mở cái hộp ra, còn đang suy nghĩ làm sao để rạch lấy máu từ dấu tay trên ngực, thì liền nghe thấy tiếng la to của lão quỷ phía trong cửa: “Cô Đồng cẩn thận: Tôi vô thức ngẩng đầu lên, con ác quỷ kia đã ở ngay trước mắt tôi, đôi mắt hiện lên sự tàn bạo hung ác. Tôi nhìn thấy hai cặp móng tay vừa nhọn vừa dài, giống như mấy hình tượng nữ quỷ trong mấy bộ phim kinh dị. Tôi còn chưa kịp hét lên thì cô ta đã xông đến bên người tôi và trong tích tắc nhập vào thân thể tôi Trong đầu tôi hiện lên rất nhiều khung cảnh, vô cùng toán loạn, không đợi tôi nhìn ra là hình ảnh gì thì khung cảnh đó đã chuyển qua cảnh khác, tôi nhận ra được đại khái đó là thời cổ đại, có một cô gái sắp đi lấy chồng Thoáng chốc, “tưng” một tiếng, tôi mất đi ý thức.
Trước lúc tôi hôn mê, bên tai còn nghe Lãnh Mạch nói: “Đừng tưởng cô nhập vào cô ta thì tôi không làm gì được cô, tôi sẽ tiêu diệt cả hai người, cô và cô ta”
Tôi nghĩ, chắc có lẽ tôi không còn được sống nữa rồi.
Không biết trải qua bao lâu, tôi mơ màng tỉnh lại, mắt nặng như chì. Tôi phải cố hết sức mới có thể mở mắt ra. Lúc này người đập vào mắt cô đầu tiên chính là Lãnh Mạch, anh ta đang bóp cổ tôi nhấc lên không trung, hai chân tôi không chạm đất và thở gấp. Theo bản năng tôi túm lấy đôi tay đang bóp cổ mình, cố gắng mở miệng, tôi nghĩ anh ta sẽ buông tôi xuống, tôi muốn hỏi tại sao anh lại muốn bóp chết tôi chứ, nhưng vừa mở miệng thì lại nói thành: “Ngươi xác định muốn bóp chết người đã kí khế ước với ngươi sao? Đừng có quên, đây là cơ hội ngàn năm có một, ngươi thật sự muốn buông bỏ, đợi thêm một ngàn năm nữa?
Cho dù tuổi thọ của người có dài đi nữa, vậy ngươi có bảo đảm tiếp tục chịu thêm một lần thiên phạt* hay sao? Hahahahal”
Đây không phải là giọng nói của tôi! Tôi căn bản không biết cái gì gọi là người ký khế ước, cái gì mà thiên phạt, cái gì mà một ngàn năm, tôi chỉ biết tôi sắp bị bóp chết rồi.
Sắc mặt của Lãnh Mạch vô cùng lạnh lùng, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó. Tôi nhìn thấy trong lúc anh không chú ý đôi tay mình từ từ giơ lên, sau đó mọc ra móng vuốt sắc nhọn, giống như móng của nữ quỷ kia vậy, hướng đến túm lấy Lãnh Mạch.
Thứ cảm giác này vô cùng quái dị, tôi giống như một người đang đứng bên ngoài quan sát, nhìn thấy cơ thể mình giao đấu với Lãnh Mạch, tôi căn bản không thể nào khống chế được cơ thể của mình.
Lãnh Mạch không hề bị móng vuốt của tôi túm lấy, tránh qua một bên sau đó quay lại bắt lấy hai tay tôi, nhấc tôi lên cao thêm, tôi chịu không nỗi nữa, tôi bị nghẹt thở sắp không thể thở được nữa. Tôi chỉ vừa mới 19 tuổi, chưa nắm tay bất cứ chàng trai nào, cũng chưa từng yêu đương với ai, chưa từng bước chân ra khỏi thành phố để đi đâu, thế giới bên ngoài tôi vẫn chưa ngắm nhìn cho kỹ, tôi không muốn chết, tôi muốn sống tiếp, tôi không muốn chết, tôi không muốn chết, tôi không muốn chết.
Bồng nhiên thân thể tôi như bị thiêu đốt, tôi đau đớn ôm lấy đầu, ngẩng đâu hét lớn: “Aaaaaaaaal”
“ỒI Sức mạnh của ý chí?” Giọng nói của Lãnh Mạch lướt qua tai tôi.
“Tôi không muốn chết!” Tôi nhắm mắt hét đến tê liệt.
“Aaaaaaaa” Tiếng gào này không phải là của tôi, mà là nữ quỷ đang ở trong thân thể tôi hét lớn.
Lãnh Mạch bỗng nhiên bắt lấy dấu tay anh lưu lại trên ngực trái của tôi, sau đó dùng lực bóp lấy nó, vùng ngực vốn là nơi nhạy cảm yếu ớt của con gái, tôi đau đến nỗi trước mắt lòng quanh. Thế nhưng trong thời khắc này, Lãnh Mạch dùng cánh tay khác túm lấy tóc tôi, kéo giật về sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!