Lọc Truyện

Vợ Của Vua Địa Ngục Chồng Ma Của Em

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 474: Thủ hộ thú

Trên thế giới này sân chơi lớn nhất cũng chỉ sợ có Địa Ngục mới có quy mô hùng vĩ như vậy, Diêm Vương ông chú mập này khẳng định là vẫn chưa hết tính trẻ con, nếu không cũng sẽ không cải tạo Địa Ngục trở thành dáng vẻ như này, không ít quỷ sai nhỏ, người của Địa Phủ, còn có các đứa trẻ quỷ hồn đều đang chơi ở trong sân, trong sân chơi tràn đầy âm thanh đùa vui, chỉ có ở sân chơi này…

Đường băng dài chạy bằng xe cáp treo, nó làm từ một bộ tay chân của quỷ hồn liên kết ghép thành, bánh xe của cáp treo là những cái đầu của quỷ hồn, chỗ ngồi của xe cáp treo được làm từ da của quỷ hồn, dây an toàn trên xe cáp treo chính là xương cốt của quỷ hồn uốn lượn tạo thành, mỗi khi xe cáp treo chuyển động, kéo theo tiếng trẻ nhỏ thét lên, còn có rất nhiều âm thanh của quỷ hôn phát ra kêu thảm thiết.

Chúng tôi vòng qua đường đi của xe cáp treo, Diêm Vương thấy tôi nhìn chằm chằm, hỏi tôi muốn chơi không, tôi nghiêm mặt trăng bạch nhanh chóng cự tuyệt.

Lá gan của Tống Thiên Ngân cũng thật sự lớn không sợ gì hết, vậy mà nói muốn ngồi loại xe cáp treo quỷ da này! Bị tôi trừng mắt mới hậm hực coi như thôi.

Chúng tôi thuận lợi trên đường đi, nguyên lý hoạt động trên xe nước cũng không khác biệt lãm so với xe cáp treo, chỉ là nước trong ao không phải như thường, mà là máu, xe bay qua nước lướt qua ao, tóe lên một ao nước đầy hoa máu.

Trừ chõ này thì bên ngoài còn có Khiêu Lâu cơ, thân Khiêu Lâu cơ cũng là do quỷ hồn tạo thành, phía dưới ghế ngồi treo vô số đầu của quỷ hồn, Khiêu Lâu cơ từ độ cao chín mươi trên không rơi thẳng xuống, rơi trên mặt đất, đầu của những quỷ hồn kia bị dập nát, sử dụng đầu để chơi đùa, máu me từng luồng tuôn ra, dập nát một chút, nhưng lại thành một đống.

Những quỷ hồn bị giết chết như vậy đừng nghĩ có thể đơn giản như thế là được đi đầu thai, tất cả quỷ hồn bị xử phạt đều sẽ lặp đi lặp lại ở Địa Ngục không ngừng chịu đựng dạng tra tấn này, mãi cho đến khi xử phạt kết thúc.

Diêm Vương hỏi tôi: “Cái sân chơi này xây như vậy thế nào? Có phải không có chút kinh khủng nào đúng không?”

Trình độ nào mà nói, ngược lại tôi cảm thấy cách hoạt động của sân chơi dùng để xử phạt này, suy nghĩ tỉ mỉ một chút, thì càng kinh khủng hơn?

Diêm Vương đại thúc mong chờ tôi đánh giá như vậy, nên tôi chỉ có thể kiên trì trả lời: “Cũng được, cái này mới đúng là sân chơi!”

Diêm Vương đại thúc lập tức tâm tình trở nên tốt hơn, khế hát, mang bọn tôi trực tiếp đi xuyên qua sân chơi.

Cứ đi thắng như vậy đến cuối đường lại lần nữa xuất hiện một gian phòng nhỏ, bên ngoài của căn phòng nhỏ có toà núi nhỏ, chúng tôi vừa bước vào trong phạm vi của núi nhỏ, núi nhỏ lập tức nhảy dựng lên, biến thành một tảng núi đá lớn, vô cùng cao, có mắt có miệng, thở hồng hộc: “Diêm Vương đại nhân.”

“Giống như vầy, đây chính là thủ hộ thú Diêm Vương nói với tôi: “Đây là nham thạch biến thành tỉnh quái, lực phòng ngự rất lớn mạnh, nó có thể bao vây được Truyền Tống trận, rất khó phá vỡ, nhưng mà Sỉ Mị cũng không cần phải thử, mạnh yếu không ở cùng một cấp bậc, Tiểu Đồng, cô có thể xem thử một chút.”

Nói xong, Diêm Vương để nham Thạch Tỉnh chuẩn bị phòng ngự thật tốt, nham Thạch Tinh nhận lệnh sau đó đi về hướng căn phòng của Truyền Tống trận, cả người nhanh chống che phủ, biến thành một tòa thành lũy rất chặt chẽ, nhìn qua đúng thật là không thể phá vỡ.

Sỉ Mị rất khinh thường mấy cái này, đương nhiên là anh ta khinh thường rồi, anh ta thuộc vê cấp biến thái rồi, đây mới là thủ hộ thú của tâng đầu tiên thôi được không?

Ngược lại thật ra tôi có chút kích động, lấy kiếm trảm thi ra, biến lớn lên, tôi muốn thử xem nếu như không cần máu của tôi, chỉ dựa vào chính tôi thì có thể chém ra cái thành lũy này ra được không?

“Chị gái nhỏ để cho tôi thử một chút đi!” Tống Thiên Ngân tiến lại gần.

Tôi dừng lại, nhìn vê phía cậu ấy, mặt cậu ấy đang rất hưng phấn: “Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy hộ thú của mười tám tầng Địa Ngục, nên cứ để tôi thử trước một chút đi mài”

Diêm Vương nhìn Tống Thiên Ngân: “Mặc dù nhà họ Tống rất mạnh, nhưng tiểu tử Thiên Ngân kia, năng lực của cậu chỉ sợ cũng không trảm được Thạch Tinh”

“Không thử một chút làm sao biết có được hay không!” Tống Thiên Ngân giương căm lên, vẻ mặt này bỗng nhiên có chút giống tôi của quá khứ.

Không thử một chút, làm sao biết có được hay không đâu?

“Được rồi, Thiên Ngân, em đi đi” Tôi để cơ hội cuối cùng nhường cho Tống Thiên Ngân.

Tống Thiên Ngân sướng đến phát rồ rồi, gật đầu lùi về sau lần nữa mặt hướng thẳng vào Thạch Tinh, một giây trước còn vẻ mặt còn đang cười với tôi, ngay lúc bắt đâu chuẩn bị chiến đấu, trong nháy mắt chuyển thành nghiêm túc, ánh mắt ngưng đọng, trong miệng niệm lên phép chú của nhà họ Tống, trên ngón tay ánh sáng trắng dần dần ngưng tụ, áo chẽn ngụy trang của cậu ấy không có gió mà vẫn khế nhúc nhích, cũng rất có bộ dáng của một thiếu niên m Dương sư.

Theo tiếng quát to của Tống Thiên Ngân, ánh sáng trắng đâm thẳng về phía Thạch Tinh, chúng tôi đều tập trung tinh thân nhìn xem, ánh sáng trăng đánh vào trên người Thạch Tỉnh, chỉ để lại một chút dấu vết rất nhỏ, nhưng mà cũng chưa đủ để tạo thành tổn thương cho Thạch Tinh.

Tống Thiên Ngân cũng không buồn bực, mà lại càng trở nên hưng phấn, thay đổi động tác trên tay, đọc thần chú thêm lần nữa.

Lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư… Công kích liên tục mười lần vậy mà đối với Thạch Tinh không hề có tác dụng!

Tống Thiên Ngân hơi thở ra: “Không phải đâu, sao lại cứng răn như vậy? Không thể nào được.”

Tôi cũng có chút kinh ngạc, Tống Thiên Ngân dù có như thế nào cũng là truyền nhân của nhà họ Tống, từng giết Lệ quỷ, giết Sơn tinh quỷ quái, lại đánh không thủng một con Thạch Tinh sao?

“Tôi cũng không tin cái thứ quỷ quái này!” Tống Thiên Ngân căn răng một chút, lại tiếp tục niệm lên khẩu chú.

“Si Mi” Tôi túm túm lấy Sỉ Mị: “Vì sao ngay từ đầu Tống Thiên Ngân không dùng thức thần kia?”

“Thức thần hội tụ tiêu hao rất nhiều sức lực tỉnh thân của cậu ấy, nếu không phải trường hợp bất đắc dĩ nhất, thì không thể sử dụng.” Si Mị vẫn ôm cánh tay như cũ.

“Cái Thạch Tinh này thật sự là mạnh như vậy sao?” Tôi nhìn thấy Tống Thiên Ngân lại lần nữa niệm pháp thất bại, không khỏi hoài nghỉ, đây mới là tâng thứ nhất thôi, tâng thứ nhất đấy!

“Nói mạnh cũng đúng là mạnh, nói yếu cũng là yếu, mấu chốt là phải tìm ra nhược điểm” Sỉ Mị trả lời tôi đây ý tứ sâu xa Nhược điểm sap?

Hồng Hồng nói nếu tôi biến ra được mắt đỏ, thì có thể nhìn thấy nhược điểm của Thạch Tỉnh, tôi nghe cô ấy, dung hợp với cô ấy để biến ra nửa bên mắt đỏ, lần nữa nhìn lại.

Thạch Tỉnh ở trong tâm mắt của tôi biến thành một nửa màu đỏ, bởi vì ông nội của Tống Lăng Phong đã truyền công, con mắt của tôi cũng xảy ra that đổi, con mắt màu đỏ của tôi có thể nhìn thấy cấu tạo bên sâu trong một con quái vật, nhìn lại về phía Thạch Tinh, đột nhiên phát hiện ở trong Thạch Tỉnh bảo vệ chặt chế nhất là có cái gì đó ở phía dưới cùng, lồi ra một chút, Hồng Hồng nói đó chính là nhược điểm.

“Thiên Ngân, công kích vào chân của nó” Tôi nhìn Thiên Ngân rồi nói, đưa tay chỉ về hướng chỗ đó.

‘Tống Thiên Ngân nghe thấy vậy, đứng im tại chỗ niệm pháp chú to hơn, cả người đều biến thành ánh sáng trắng, quát to một tiếng, ánh sáng trắng phóng thẳng tới cái chỗ mà tôi vừa nói kia.

Âm!

Từng tảng đá trên người Thạch Tỉnh âm vang nổ tung, Thạch Tinh rời khỏi Truyền Tống trận, ngã ở trên mặt đất ôm lấy chân kêu rên.

“Không sai không sai.” Diêm Vương tán thưởng tôi: “Nhược điểm nhỏ như vậy của Thạch Tỉnh mà Đồng Đồng cô cũng có thể nhìn thấy, so với lần trước lúc nhìn thấy cô, có vẻ như đã mạnh hơn, tốc độ phát triển như này, bản vương thật bội phục.”

Tôi ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Con mắt của tôi cũng coi như đã gian lận.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT