Chương 481: Thức thần
Con quái vật đi tới, nó là một tên Nấm khổng lô. Nó cao gấp đôi so với Tống Thiên Ngân. Mủ xanh ghê tởm không ngừng phun ra từ cái đầu màu đỏ của nó. Dưới thân bên dưới của Nấm không có chân, nó nhảy theo từng bước đến.
Nhưng kỳ lạ là trên người nó lại có hai cánh tay, đúng hơn là hai cái cành, trên cành treo vô số cây nấm nhỏ đủ màu sắc, trông rất bắt mắt ”Chỉ là một loài người tâm thường mà dám đến Nôi ác mộng của tao. Đã nhiều năm rồi, tao không ăn thịt người.
Hôm nay thật sự là may măn mấy đời của mày đó” Nấm khổng lồ nói.
Nôi ác mộng? Cái tên nghe rất quen tai.
Đúng rồi! Lúc ở phòng Tư pháp, Tần Tiêu đã nói qua, Minh Vương có rất nhiều mưu toan thâm sâu, bề ngoài thì nói là thả cho chúng ta đi, nhưng thực chất muốn ném chúng ta xuống mười chín tầng địa ngục của Nôi ác mộng, đến lúc đó chúng ta sẽ chết chắc.
Có thể khiến cho người ở phòng Tư Pháp nói ra những lời này, thì chắc chắn Nôi ác mộng phải là cửa ải khó qua nhất của mười chín tầng địa ngục này.“Thiên Ngân, cẩn thận chút” Tôi tiến lên hai bước, kéo Thiên Ngân về phía sau lưng, trong tay năm chặt kiếm trảm thi.
Tống Thiên Ngân cũng cảm nhận được luồng khí khác thường trên người tên nấm này, sau đó bắt đầu niệm chú.
“Xem ra không phải người thường.” nấm the thé nói. Con quái vật dùng đôi mắt lôi đánh giá Tống Thiên Ngân và tôi một lượt, sau đó thè lưỡi có dịch xanh, liếm môi: “Không phải người bình thường càng tốt. Bọn mày đều là những kẻ có pháp thuật, ăn vào thì sẽ càng gia tăng thêm sức mạnh. Đến lúc đó, tao có thể báo danh tham gia cuộc tuyển chọn Ác Ma Vương rồi. Ha ha ha..”
Tuyển chọn là Ác Ma Vương? Chẳng lẽ Ác Ma Vương cũng vì chuyện này mà bỏ qua cho tôi sao?
nấm ra tay tấn công trước, những cành cây trên người nó lao đến chổ tôi và Tống Thiên Ngân.
Sau khi rút ra kinh nghiệm từ bài học lần trước, lần này Tống Thiên Ngân đã bình tĩnh lại rất nhiều, dù sao thì cậu bé cũng là m Dương Sư của nhà họ Tống. Sau khi nhảy ra phía sau, cậu ta liền dùng pháp quyết trong tay đánh tới, đánh gãy một nhánh của tên nấm một cách đẹp mắt và chính xác. Tôi cũng dùng Kiếm Trảm Thi để cắt bỏ những cành cây đang bao quanh mình. Nhưng, Tống Thiên Ngân và tôi vừa cắt bỏ được hai nhánh thì trên người nấm mọc ra thêm bốn nhánh khác lao đến tấn công tôi và Tống Thiên Ngân.
Tống Thiên Ngân và tôi cắt thêm bốn nhánh nữa nhưng nấm lại mọc ra thêm hai mươi cành khác. Tống Thiên Ngân dùng pháp thuật quân công chặt hết toàn bộ, sau đó, trên người nấm lại mọc ra thêm một đống khác, dày đặc lít nhít như quái vật xúc tu, trên mỗi cành đều có chất lỏng đặc quánh, trông vô cùng kinh tởm.
“Làm sao để đánh lại đây!” Tống Thiên Ngân cũng chú ý, cảm thấy tên nấm có vấn đề: “Chặt một đống thì một đống khác lại mọc lên”“Ha ha ha, mày cho rằng năng lực của tao chỉ có như vậy thôi sao?” Tên Cô Ma khổng lồ nói xong rồi đột nhiên thu hết cành cây trên người lại, ngay sau đó, một luồng sáng trắng lớn từ trên người của nó bộc phát ra. Luồng sáng trắng này chính là pháp thuật mà Tống Thiên Ngân vừa dùng, còn cả Kiếm Trảm Thi mà tôi vừa mới sử dụng!
Tống Thiên Ngân và tôi sửng sốt, Tống Thiên Ngân phản ứng khá nhanh, cậu ta nhanh chóng tạo thành một lá chắn Lục Màng Tinh, chặn lại vô số các ánh sáng và lưỡi kiếm đang phóng đến chỗ chúng tôi: “Đây là cái quái gì vậy?” Tống Thiên Ngân vừa phòng thủ vừa đè giọng hỏiĐồng Đồng, có khả năng tên nấm này có năng lực hấp thu và tái tạo phục chế kỹ năng của chúng ta, sau đó sẽ phản kích ngược trở lại” Hồng Hồng nói.
Khả năng này hơi giống năng lực của Ác Ma Vương, nhưng nấm này không đáng sợ bằng Ác Ma Vương nên cũng không đến mức hoàn toàn không đánh lại được.
Nhưng điều phiên phức của tên nấm này là những cành cây trên người nó nhiều đến mức che khuất cả bầu trời. Không những thế, đầu mỗi cành cây đều đang dần dần hình thành ánh sáng của Kiếm Trảm Thi, hơn nữa còn tập hợp của Pháp Chú của Tống Thiên Ngân.
Cứ tưởng tượng xem, cả chục nghìn chiêu thức cùng xông đến đánh tôi và Tống Thiên Ngân, ai có thể chịu được chứ?
Khả năng của con quái vật này không chỉ là sao chép lại, mà còn là sao chép theo bội số nhân, thậm chí nó có thể chuyển đổi tất cả các loại kỹ năng đã sao chép theo ý muốn!
“Chị bé, theo chị nghĩ thì con quái vật này là thuộc tính gì?” Đột nhiên Tống Thiên Ngân hỏi tôi.
“Thuộc tính gì?” Tôi nhìn cậu ấy.
Cậu ấy nhìn Cô Ma chăm chảm, ánh mắt dần dần có chút đổi khác so với trước đó: “Đúng vậy có năm thuộc tính là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ thì nó là thuộc tính gì?”
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ… Có phải là Mộc không?
“Không phải, là Thủy!” Hồng Hồng nói: “Nấm tính âm, thích lạnh, là Thủy! Lúc này, luông sáng trên người tên nấm khổng lồ càng ngày càng sáng, Tống Thiên Ngân vội vàng gọi tôi: “Chị bé, chị mau nói cho em biết, nhanh lên.”
“Thủy!” Mặc kệ đi, tôi dứt khoát nói.
“Thủy? Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, ngũ hành tương khắc, Mộc khắc chế Thổ, Thổ khắc chế Thủy, Thủy khäc chế Hỏa, Hỏa khắc chế Kim, Kim khắc chế Mộc” Tống Thiên Ngân híp mắt một cái, cắn một đầu ngón tay, vẩy máu của cậu ấy xuống mặt đất trước mặt. Cậu ta ngồi xếp bằng, hai lòng bàn tay đập xuống đất, ấn máu để máu tản ra chỗ khác, trong miệng lẩm bẩm niệm loại bùa chú phức tạp mà tôi không thể nào nghe hiểu được, sau đó ngay lập tức xung quanh người cậu ta xuất hiện một vòng xoáy mãnh liệt.
Luồng khí này… Thậm chí khiến tôi đã phải lùi về sau vài bước, di chuyển khỏi tâm của vòng xoáy.
Cô Ma khổng lô cũng sững sờ, sau đó kêu một tiếng: “Mười hai thức thần?” Ngay khi giọng nói của nấm vang lên, Tống Thiên Ngân liền hô một tiếng: “Tỳ Hưu! Nghe theo lời gọi của tôi!”
“Bùm!”
Con quái vật đứng trước mặt Tống Thiên Ngân, ngoe nguẩy cái đuôi rồi gầm lên với nấm ở phía đối diện, từ miệng nó phát ra một làn hơi đặc quánh màu vàng.
Đây là những gì Tống Lăng Phong đã nói, là khả năng tài thiên bẩm của Tống Thiên Ngân, thức thần sao?
Tống Thiên Ngân vần ngồi xếp bằng hai tay hai chân trên mặt đất, dường như không thể thay đổi động tác: “Tỳ Hưu, mày thuộc tính Thổ, còn con quái vật nấm này thuộc tính Thủy. Mày vừa hợp khắc chế nó, mau giúp tao tiêu diệt nó.”
Tỳ Hưu ngửa cổ gầm lên một tiếng rồi lao về phía nấm khổng lồ”Không ngờ lại có người có thể triệu hôi được Thức Thần!” nấm khổng lồ nói một câu, nó không còn xem thường chúng tôi như trước nữa mà nghiêm túc chiến đấu với Tỳ Hưu.