Lọc Truyện

Võ Đạo Đại Tông Sư - Lâm Huyền

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hán đứng trong đội ngũ, quan sát hàng dài xếp rồng rần trước mặt, rất nhiều thanh niên ăn mặc hoa lệ, nhìn thoáng qua có vẻ là người của những gia tộc phú quý.
Mà con em bần hàn trong đội ngũ đều hơi lớn
tuổi.
Lý do rất đơn giản, cảnh giới võ giả càng cao, tài nguyên tu luyện cần thiết sẽ càng nhiều, con em gia đình phú quý không thiếu tài nguyên tu luyện, đương nhiên cánh giới sẽ tăng lên nhanh chóng.
“Nếu không phải ta có truyền thừa của Chúng Thần Đỉnh, dưới sự không đồng tình của gia tộc mà tự tu luyện từng bước thì có mà ba trăm năm sau mới đạt tới cảnh giới bây giờ.”
“Nghe nói người đứng đầu khảo hạch của ngoại môn sẽ có phần thưởng rất phong phú, bây giờ trên người ta không còn đồng nào, cho dù gia nhập ngoại môn cũng sẽ phải đứng dưới vạch xuất phát, nhất định ta phải có được phần thường!”
Một canh giờ sau, một ông lão mặc áo trắng, chậm rãi đi về phía hàng dài.
Nhịp thở của Lâm Huyền ngưng lại, nguyên khí trong co thế hắn thanh thuần không một hạt bụi, hắn có thể cảm nhận được nhiều chi tiết hơn người khác.
Hán có thế cảm nhận được, nguyên khí của lão giả này rất hùng hậu, hệt như một dòng sông lớn chảy mênh mông cuồn cuộn.
Chỉ cần mình nhìn chầm chằm vào lão giả là đã có thể cảm nhận được luồng áp lực cực kỳ lớn.
Lão giả cũng phát hiện ra Lâm Huyền đang nhìn mình chằm chằm, sinh lòng hứng thú.
“Dựa vào tu vi Tụ Khí tầng chín của ta, dù không cố ý đế lộ khí thế, những thiếu niên khác đến kháo hạch cũng không dám liếc nhìn ta lấy một một cái mà thiếu niên này lại dám thăm dò ta, thú vị!”
Hăn cố ý phóng ra một luồng khí thế, bay thẳng đến chỗ Lâm Huyền!
Lảm Huyền không hề có sự chuẩn bị trước, tránh cũng không thế tránh, hắn vội vàng vận chuyển nguyên khí trong cơ thể bào vệ quanh thân.
“Hừ!”
Hân gắng gượng chống đỡ, thân thế chỉ run lên một cái.
Lão giả càng thêm ngạc nhiên: “Mặc dù ta chỉ dùng một thành công lực, nhưng cũng không phải là thứ mà thiếu niên có thế ngản cản được, nói không chừng khảo hạch ngày hôm nay sẽ có kinh hỉ đây.”
Lão giả quản lý khảo hạch không một ngàn thì cũng tám trăm, cũng không phải hiếm hoi lắm mới gặp được thiếu niên thú vị cho nên hân chí âm thầm ghi nhớ tướng mạo của Lâm Huyền, sau đó không còn đế tâm nữa.
Ngược lại là Lâm Huyền lại có vô vàn thắc mắc: “Lão già này có bệnh à? Ta không oán không hận gì với hắn, sao tự dưng hăn lại ra tay với ta chứ?”
Lúc này, hắn nhìn thấy thanh niên trước mặt, sắc mặt như tro tàn, tự lẩm bẩm.
“Xong đời rồi… Xong đời rồi… Là do Lộ trưởng lão được mệnh danh là Thiết Diện Phán Quan’ canh thi, lần này tám phần là không qua được rồi…”
Nghe người thanh niên đằng trước nói như vậy, Lâm Huyền hết sức tò mò.
“Huynh đệ, ngươi nói Lộ trướng lão chính là lão đầu áo trắng vừa nãy đó hả?”
Thanh niên quay đầu, nước mắt tuôn ào ạt như suối.
“Ngươi tham gia khảo hạch ngoại môn lần đầu tiên à? Ngoại môn Càn Long Tông có mười hai vị trưởng lão khảo hạch, chuyên môn phụ trách công việc khảo hạch của ngoại môn.”
“Đề bài của mười hai người này ra không hoàn toàn giống nhau, ngườỉ ra đề có độ khó cao nhất trong số đó chính là Lộ trưởng lão.”
“Nhưng hễ là Lộ trướng lão quản lý khảo hạch thì mỗi lần đều chỉ có rải rác mấy người thông qua, năm nay đã có sáu trận kháo hạch do Lộ trưởng lão quản lý mà không có lấy một ai thông qua!”
Lâm Huyền tặc lưỡi: “Năm nay mới hơn phản nửa, nếu như mười hai vị trưởng lão thay phiên nhau canh thi, tính bình quân ra thì mồi người cũng chỉ canh thi mười bốn, mười lảm trận. Vậy mà đã có sáu trận khảo hạch không có ai thông qua, đề bài của Lộ trưởng lão này đúng thật là rất đánh đố người khác!”
“Còn không phải hay sao, nghe nói lần trước có một người Luyện Thể tầng bốn mà còn không thông qua đấy!”
Luyện Thể tầng bốn mà cũng không thông qua? Lâm Huyền không hiểu, nhưng phàm là người trở thành võ giả thì đều có tư cách gia nhập ngoại môn, theo lý mà nói thì cảnh giới càng cao, càng dề dàng gia nhập.
Hồ Tỏng chỉ đạt đến cảnh giới Luyện Thế tầng một mà đã trớ thành đệ tử ngoại môn, vì sao võ giả Luyện Thể tầng bốn lại không thể thông qua khảo hạch được chứ?
“Huynh đệ, ngươi không biết đấy thôi, khảo hạch của ngoại môn không phải kiểm tra cảnh giới, mà là tiềm lực tu hành!”
“Huynh đệ, ngươi cứ thử tưởng tượng xem, Càn Châu lớn như thế, võ giả trẻ tuổi tới tham gia khảo hạch mỗi ngày, nói ít thì cũng hàng trăm, vì sao đến nay ngoại môn chí có hơn một ngàn người?”
“Những gia tộc có tiếng tăm ớ Càn Châu gần đến con số hàng vạn, tất cả mọi người không thiếu tài nguyên tu luyện đế con em học trò đạt đến cảnh giới Luyện Thể tầng ba, tầng bốn hay thậm chí là tầng năm cũng không tính là quá khó.”
“Cái khó ở đây chính là nâng cao tiềm lực cúa một người!”

Danh sách truyện HOT