Lọc Truyện

VỢ NHỎ MANG THAI HỘ TỔNG TÀI

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
“Chỉ cần em là Tiêu Mộc Diên là được”.

Là Tiêu Mộc Diên của anh là được.

Đến trưa ngày kia tại quán café cũ.

Cao Ngọc Mai đã ăn mặc đẹp ngồi lên vị trí cũ thường ngồi, cô ta gọi hai cốc café, đặt ở trước bàn mình một cốc, một cốc dành cho vị trí đối diện.

Thịnh Trình Việt vừa đi vào thì nhìn thấy người phụ nữ đẹp đang vẫy tay với anh,không nghi ngờ gì nữa đó là Cao Ngọc Mai.

“Trước đây, cô không phải là không thích café mà?”

Thịnh Trình Việt ngồi đối diện Cao Ngọc Mai, nhìn ly nước đen trước mặt cô ta, điều này không giống với tính cách của cô ta.Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!

Cao Ngọc Mai cầm cốc café chỉ ngửi một chút rồi đặt xuống: “Thời gian có thể làm thay đồi rất nhiều thứ, vì anh em có thể thay đổi mọi thứ”.

“Mai Mai” Thịnh Trình Việt đột nhiên chỉ gọi tên của cô ta.

Cao Ngọc Mai nở nụ cười nhìn Thịnh Trình Việt: “Anh vẫn nhớ cái quán café này chứ? Khi chúng ta đi học thường tới đây, em vẫn nhớ anh ngồi ở vị trí này hát cho em nghe bản tình ca, sau đó em mới phát hiện người đàn ông này có chút đẹp trai.

“Cô………..”

“Em đi xem qua rồi, chủ ở đây vẫn chưa đổi qua, vẫn là người mà trước đây chúng ta vẫn còn đi học, cô ấy nói cô ấy vẫn nhớ em, vẫn hỏi em tại sao anh không tới? em nói anh sẽ đến sau, cô ấy vẫn nói cô ấy ghen tị với chúng ta”.

“Mai Mai, tôi nghĩ cô biết tôi đến đây muốn nói với cô cái gì”.

Thịnh Trình Việt nhìn Cao Ngọc Mai, cũng thở dài một hơi, cô gái này vốn dĩ trong sáng xinh đẹp như một bông hoa, bây giờ biến thành bộ dạng đáng sợ như này, là vì cái gì?

“Trình Việt, em hy vọng điều anh nói là những điều em thích nghe.”Cao Ngọc Mai vốn cho rằng Thịnh Trình Việt là quay đầu lại tìm cô, nhưng cô ta phát hiện gần đây Thịnh Trình Việt đối với Tiêu Mộc Diên rất tốt, thậm chí so với ngày trước càng quan tâm, chăm sóc hơn.

“Tôi muốn nói, cô buông tay đi” Trịnh Trình Việt không động mọi thứ trước mặt cứ như vậy nhìn Cao Ngọc Mai: “lần này tôi tới đây hy vọng cô giống như trước đây, đừng có ở sau lưng mà làm những việc không hay”.

“Nhưng mà em đều là vì anh! Thịnh Trình Việt, em yêu anh!” Cao Ngọc Mai thiếu chút là hét lên.

Nhưng mà Thịnh Trình Việt trong tim quyết không một tia động lòng, ngược lại cười: “Nếu như là sáu, bảy năm trước cô nói lời này tôi sẽ tin ngay.”

“Vậy hiện tại thì sao?” Cao Ngọc Mai hỏi:

“Hiện tại ánh mắt của cô đã không còn một chút ấn tượng tốt giống khi trước nữa, nếu như nói trước đây cô đối với tôi là thiện cảm thì hiện tại thật sự một chút cảm tình cũng không có. Cô nói cô yêu tôi nhưng lại không từ thủ đoạn làm hại người bên cạnh tôi. Mai Mai tôi hỏi cô, cô đã bao giờ hiểu tôi chưa? ”

Một loạt lời nói làm Cao Ngọc Mai có chút buồn.

“Tôi nói nhiều như vậy, là có chút dài dòng, cô ngày trước chắc chắn sẽ chê tôi đàn bà. Nhưng chuyện trước kia đã qua rồi, giống như việc cô thường xuyên nói với Diên Diên về những chuyện trước đây, chuyện trước đây không phải là chuyện đã qua rồi sao?” Trước kia Tiêu Mộc Diên, cũng cùng Trương Vân Doanh lý luận như thế một phen, bây giờ nghĩ lại thực sự rất có lý.

Không phải mối tình đầu nào cũng sẽ ở bên nhau, Tiêu Mộc Diên cũng như vậy, mà anh, cũng như vậy.

“Không, không phải như vậy, Trình Việt, em yêu anh.” Cao Ngọc Mai giơ tay muốn nắm lấy tay của Thịnh Trình Việt: “Có lẽ trước đây em làm những việc không đúng nhưng hiện tại không phải như vậy nữa, em sẽ không lại tùy hứng động một chút lại chạy mất.”.

Thịnh Trình Việt nhấc tay lên: “Trước đây tôi đã từng yêu cô nhưng mà hiện tại trong tim tôi chỉ có Diên Diên”.

Nếu như Cao Ngọc Mai gặp được Trương Vân Doanh, để có thể thảo luận một chút, tại sao lời từ chối của hai người lại giống nhau đến vậy? Quả nhiên là không phải người một nhà thì không thể vào chung nhà.

Cao Ngọc Mai mang bộ mặt cứng nhắc, cô ta thu tay về: “Nhưng mà em đâu có làm tổn thương đến người bên cạnh anh”.

“Tôi nghĩ rằng cô sẽ thừa nhận việc liên quan đến tấm ảnh kia”.

“Những tấm ảnh đó không phải em làm” Cô có tìm người đi phát tán, đi chửi bới Tiêu Mộc Diên, nhưng những tấm ảnh này thật sự không phải cô ta chụp, cũng không phải cô ta phát tán nó.

“Mấy người đó trong bệnh viện không phải cô sắp xếp sao? Còn mấy người ở trong chợ thực phẩm?”.

Cao Ngọc Mai đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Thịnh Trình Việt, cô ta đột nhiên không nói nên lời.

Nhìn thấy biểu hiện của Cao Ngọc Mai, Thịnh Trình Việt đã biết anh nói đúng rồi

“Hôm nay bỏ qua cho cô bởi vì cô tên là Cao Ngọc Mai, về sau nếu vẫn còn sự việc tương tự xảy ra thì xin cô tự bảo trọng.”

Thịnh Trình Việt bỏ lại những lời này sau đó liền rời đi, đầu cũng không quay lại.

Anh sợ anh nhịn không được mà tự mình sẽ làm tổn thương đến Cao Ngọc Mai, mặc dù xưa nay anh tự nói bản thân mình không được làm tổn thương đến phụ nữ, ngoại trừ những người phụ nữ làm tổn thương đến Tiêu Mộc Diên.

Cao Ngọc Mai cứ nhìn lưng của Thịnh Trình Việt biến mất, cô ta thật sự không thể chấp nhận, tại sao chỉ vì người phụ nữ Tiêu Mộc Diên kia mà anh ấy đã thay đổi nhiều như vậy?

Nhưng mà Thịnh Trình Việt tại sao lại biết mấy người đó là do cô ta tìm?.

Cao Ngọc Mai một mình hẹn gặp Lâm Phong đến.

Lâm Phong khom lưng ngồi xuống ghế không dám nhìn người phụ nữ trước mặt: “Cô Cao, cô gọi tôi ra đây có việc gì không?”.

“có phải là anh đem việc tôi tìm người khai thật cho Trình Việt rồi phải không?” Cao Ngọc Mai hỏi.

Lâm Phong lắc đầu: “Cô Cao, việc này không phải do tôi nói”.

Thực tế, khi anh ta đang điều tra chân tướng rõ ràng thì Cao Ngọc Mai đã tìm gặp anh ta rồi.

Cao Ngọc Mai nói: “ Lần này tôi trở lại chỉ là hy vọng có thể nhìn thấy Trình Việt, ngay cả khi chỉ một lần nhìn anh ấy từ xa tôi cũng mãn nguyện rồi. Sự việc lần này là tôi bị lừa, tôi chỉ là giúp cô Trương tìm vài người tới, Lâm Phong anh hẳn là sẽ tin tưởng tôi.”

Lâm Phong ở bên cạnh Thịnh Trình Việt rất nhiều lắm rồi, Cao Ngọc Mai ở trong nhận thức của anh ta luôn là người mà Thịnh Trình Việt yêu nhất, mà người yêu nhất của Thịnh Trình Việt đột nhiên khẩn cầu anh ta như vậy, anh ta có lẽ không có lý do để từ chối.

Kết quả, bây giờ đột nhiên bị nghi ngờ?

“Lâm Phong, sau khi anh đem sự việc này nói cho Trình Việt nghe thì tôi về sau sợ là không còn cơ hội gặp lại Trình Việt nữa rồi.” Cao Ngọc Mai nói trong nước mắt, nhìn như vậy người khác cũng không nhẫn tâm nặng lời với cô ta.

“Nhưng, tôi thật sự không có nói.........” Lâm Phong cảm thấy mình bị oan ức, có lòng tốt giúp người khác kết quả là vẫn bị nghi ngờ và không tin tưởng! Anh ta giúp ai, trêu ai đây.”

“ Lâm Phong, tôi luôn cảm thấy anh rất thành thật, là cánh tay phải của Trình Việt.”

Lâm Phong có thể nói, anh ta cảm thấy cô rất đơn thuần và tốt bụng kết quả cô lại hoài nghi anh sao?

Đương nhiên, Lâm Phong không có nói ra miệng, anh ta nói: “Cô Cao, thật ngại quá, tôi còn bận việc khác, tôi xin đi trước.”

Thẳng thắn mà nói, trong sâu tim anh ta đã có một vài cảm giác khó chịu.

Anh ta đến nhà của Thịnh Trình Việt, muốn xin lỗi với Thịnh Trình Việt, rồi đem tất cả sự việc nói hết ra, như vậy có lẽ sẽ giảm đi một vài sự trừng phạt.

Chuông cửa reo rất lâu thì cửa mới được mở ra. mở cửa không phải là Thịnh Trình Việt mà là Tiêu Mộc Diên.

Cô ấy nhìn Lâm Phong một cái và mỉm cười.

“ Đến tìm Việt hải không? Anh ấy bây giờ không ở nhà, anh trước tiên vào ngồi một lúc, chúng tôi đang chuẩn bị ăn cơm.”
Danh sách truyện HOT