Lọc Truyện

Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Năm đó, Bạch Cẩm Sương chỉ biết rằng Lâm Thanh Tuấn không hề biết Lâm Kim Thư thích anh.

Lâm Kim Thư lãm đạm, nhưng cũng ngại ngùng.

Quen biết ba năm, tình yêu ẩn sâu giấu kín.

Vốn dĩ Lâm Kim Thư định khi Lâm Thanh Tuấn tốt nghiệp đại học liền tỏ tình với anh, kết quả Lâm Thanh Tuấn sau khi tốt nghiệp đại học xong liên biến mất.

Bạch Cẩm Sương hiểu Lâm Kim Thư, biết cô ấy lại khó chịu.

Cô cầm lấy quyển số nói: “Trước hết cậu kiểm tra xem quyển số có vấn đề gì không, nếu có vấn đề gì, tớ sẽ kêu người sửa lại cho cậu! Tớ đi mua vài phần cơm cho chúng ta nhé!”

Lâm Thanh Tuấn có chút lo lắng: ”

Em thật sự không sao chứ? Lâm Kim Thư!”

Trong vẻ mặt ngơ ngác của Lâm Kim Thư mang theo chút ủy khuất không nên có, cô ấy lắc đầu: “Không sao!”

Cùng thời gian đó, phòng bệnh cách vách.

Mặc Tu Nhân đặt đồ ăn trên mạng cho Cảnh Hạo Đông.

Cảnh Hạo Đông nở nụ cười cười nhạo anh, “Không phải đã nói là sẽ không cho tôi ăn sao?”

Mặc Tu Nhân lạnh lùng nhìn anh ta một cái: “Cậu cho rằng đồ ăn đặt hàng và đồ ăn tự nấu là giống nhau à?”

Cảnh Hạo Đông mỉm cười: “Tôi nghĩ hai thứ đấy cũng không khác nhau lắm đâu, lại nói, tôi còn tưởng rằng đêm nay cậu sẽ không đến đây, mà sao cậu lại đến chuyện rồi!”

Trong đầu Mặc Tu Nhân lập tức hồi tưởng lại về tình cảnh lúc ở công ty anh định đưa Bạch Cẩm Sương đến bệnh viện, kết quả cuối cùng Bạch Cẩm Sương không chút do dự lên xe của Lâm Thanh Tuấn.

Sắc mặt anh tối sầm: “Còn muốn cái gì nữa? Nhìn thấy tôi thì không vui à!”

Cảnh Hạo Đông lập tức làm động tác kéo khóa miệng: ”

Ok, ok, tâm trạng cậu không tốt, tôi câm miệng đây, đừng nổi nóng với tôi mà!”

Mặc Tu Nhân lạnh lùng khit mũi, không nói gì nữa.

Khoảng nửa giờ sau, đồ ăn được giao đến.

Mặc Tu Nhân ngồi tại chỗ, trong miệng ngậm một viên kẹo bạc hà, không nhúc nhích.

Cảnh Hạo Đông đành nhận mệnh tự mình đi lấy đồ, nhận lấy đồ từ tay anh trai shipper mang về, rồi lại liếc nhìn cái túi còn lại trên tay anh ta, tên ghi rõ ràng là cô Bạch, địa chỉ nhận hàng ở ngay bên cạnh.

Cảnh Hạo Đông nháy mắt vui vẻ lên, quay đầu lại nói với Mặc Tu Nhân, “Tu Nhân, chúng ta và phòng bệnh bên cạnh đặt đồ ăn chung một chỗ đấy, chúng ta đi ăn cơm với bọn họ đi!”

Mặc Tu Nhân nghiêm mặt nói: “Không đi!”

Cảnh Hạo Đông không đồng ý: “Vậy tớ tự đi!”

Vừa nói xong, liền trưng vẻ mặt lừa dối vừa nói: ”

Tôi là bạn tốt với bệnh nhân ở phòng bên cạnh, thương lượng một chút nhé, anh đưa gói đấy cho tôi, tôi đưa cho cô ấy, cậu nghĩ thế nào?”

Anh trai ngập ngừng nhíu mày: “Tôi nghĩ chuyện này không ổn lắm đâu! Hơn nữa, anh đã bước tới cửa, không có lý do gì để cho người khác giao giúp! Cảnh Hạo Đông biết anh ta đang lo lắng điều gì, anh đưa tay ra vỗ vai anh ta: ”

Vậy đi, anh đứng ở cửa, tôi đưa đồ ăn cho người đó, anh tận mặt nhìn thấy tôi đưa đồ ăn cho cô ấy, thấy sao?”

Thấy anh ta còn chần chừ, anh nháy mắt nói: “Đừng cứng nhắc như vậy, tôi chỉ muốn vui vẻ với bạn bè thôi mà!”

Anh trai shipper mím môi: “Vậy đi đi, tôi đứng ở bên này, anh đi đưa đi”

Cảnh Hạo Đông vui vẻ giơ ngón tay cái: “Vậy mới đúng chứ!”

Anh mang theo đồ ăn, đi tới bên cạnh gõ cửa.

Bạch Cẩm Sương nghe thấy một giọng nói quen thuộc hét lên: “Đồ ăn của cô đến rồi!”

Bạch Cẩm Sương đứng dậy đi lấy.

Kết quả là ngay khi cánh cửa mở ra, cô đã nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú cợt nhả của Cảnh Hạo Đông.

Bạch Cẩm Sương sửng sốt: “Sao lại là anh?”

Cảnh Hạo Đông cau mày, dựa lưng vào khung cửa: ” Sao vậy? Nhà thiết kế Bạch, nhìn thấy tôi không vui à!”

Bạch Cẩm Sương cau mày: “Đồ ăn!”

Cảnh Hạo Đông đưa túi đồ ăn cho Bạch Cẩm Sương, quay đầu nhìn về phía shipper: “Anh thấy không? Tôi quen cô ấy, đồ ăn đưa cho cô ấy rồi, anh có thể yên tâm rời đi rồi!”

Anh trai gật đầu, xoay người rời đi.

Bạch Cẩm Sương nhìn thoáng qua cái kia đồ vật trong tay, có chút không biết nói gì, không ngờ người này lại nhàm chán đến nỗi giúp cô nhận đồ ăn.

Đang định quay người đi về, cô lại nghe thấy Cảnh Hạo Đông nói: “Nhà thiết kế Bạch, coi như vì tôi nhận đồ giúp cô, mời tôi cùng ăn tối đi”

Bạch Cẩm Sương vẻ mặt không thay đổi liếc nhìn anh: “Nếu anh muốn thì đến đi!”

Kết quả, vừa nói xong, cô đã nhìn thấy Cảnh Hạo Đông cao giọng hét lên với phòng bên cạnh: ”Tu Nhân, anh nghe chưa? Nhà thiết kế Bạch mời chúng ta đến dùng bữa tối, anh nhanh lên, tới đây!”

Sau khi Cảnh Hạo Đông nói xong, anh ta không coi ai ra gì bước vào phòng.

Vẻ mặt Bạch Cẩm Sương có chút cứng ngäc, cô mời Mặc Tu Nhân khi nào! Hơn nữa, cô ấy nghĩ rằng Mặc Tu Nhân đã đi từ sớm, chỉ còn một mình Cảnh Hạo Đông! Nếu không, làm sao cô có thể tự chui đầu vào rọ, còn đồng ý mời anh ta vào ăn tối chung! Lúc này e rằng có giải thích cũng không rõ ràng.

Mặc Tu Nhân chắc tám chín phần đang nghĩ rãng cô giả bộ, sau khi cô từ chối ngồi xe của anh đến bệnh viện, nghĩ ra chiêu trò mới đế thu hút sự chú ý của anh.

Trong khi Bạch Cẩm Sương đang suy nghĩ, đã thấy Mặc Tu Nhân đang đi ra bên cạnh.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT