Lọc Truyện

Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Bà Vân vốn đã rất mong muốn Lý Thanh mau mau chóng chóng sớm được gả vào nhà mình, nhưng, cậu con trai của bà mải theo đuổi sự nghiệp, cứ luôn ở lì mỗi trong bệnh viện, mãi không chịu về nhà được mấy lần, vì vậy mà thái độ của anh về việc nhà họ Vân muốn Lý Thanh làm con dâu lại càng lạnh nhạt.

Vậy nên khi bà Vân biết thứ đồ Lý Thanh uống có vấn đề, phản ứng đều tiên của bà, chính là nghĩ cách để con trai mình và Lý Thanh thành đôi Bà sai người làm đưa Lý Thanh đến phòng ngủ dành cho khách để nghỉ ngơi, một mình đi tìm Vân Thành Nam, sai anh mang ít canh giải rượu đến cho Lý Thanh uống.

Nhưng, chẳng ai ngờ được rằng, cậu con trai Vân Thành Nam chuyện gì cũng không biết này của bà lại đưa canh giải rượu cho người khác.

Lúc đó, Cận Thần Huy vừa mới đưa người chị học Cảnh Như Yến về nhà.

Cảnh Như Yến bởi vì quậy phá tranh cãi cùng Bạch Cẩm Sương nên tâm trạng không mấy tốt đẹp, cũng có uống chút rượu, và cũng đến phòng cho khách để nghỉ ngơi.

Vân Thành Nam vừa từ phòng bếp bước ra đã gặp phải Cận Thân Huy.

Cận Thần Huy có hỏi Cảnh Như Yến đang ở đâu, anh nói đang ở phòng nghỉ của khách, tiện tay đưa luôn bát canh giải rượu cho Cận Thần Huy, sai anh ta đưa bát canh này cho Lý Thanh uống.

Cảnh Như Yến và Lý Thanh vốn là bạn thân, Cận Thân Huy cũng biết điều này nên anh cũng không từ chối.

Lý Thanh không khóa cửa phòng nghỉ, cả người cô nóng bức ngột ngạt bức bối, vừa nhìn thấy Vân Thành Nam bước vào thì tất cả như một giọt nước tràn ly.

Chỉ là, làm sao cô có thể tưởng tượng được, cuối cùng người bước vào căn phòng đó lại là Cận Thần Huy, nhưng trong giây phút ấy đầu óc cô đã hoàn toàn mù mờ, lao về phía người đàn ông kia rồi phát sinh quan hệ không đáng có.

Cận Thần Huy trong hoàn cảnh gặp phải người không chút đề phòng e thẹn, nữ nhân đi tới tận cửa, hơn nữa người phụ nữ này lại nhiệt tình mạnh bạo, anh ta làm sao có thể từ chối được.

Lý Thanh đầu óc suy nghĩ có hơi chậm chạp, cuối cùng cũng phát hiện ra sai lầm ngẫu nhiên này, không những không thể ở bên Vân Thành Nam mà đến trinh tiết trong trắng thanh bạch của bản thân cũng không còn.

Sáng sớm hôm sau cô tỉnh lại, khi phát hiện người đàn ông đang nằm bên cạnh mình là Cận Thần Huy, cô như phát điên, nhanh chóng đuổi anh ta đi.

Cả một buổi sáng hôm đó cô ngồi khóc, lại không ngờ được rằng, khi cô vừa bước ra từ phòng ngủ đã chạm mặt Vân Thành Nam đi đến.

Cô thật sự rất thích Vân Thành Nam từ khi nhỏ xíu đến bây giờ, tình cảm ấy là khắc cốt ghi tâm.

Nhưng bây giờ cô vĩnh viễn không thể ở bên Vân Thành Nam nữa, trong não bộ của cô lúc này chỉ tồn tại vài chữ, tự làm tự chịu! Không một ai có thể tưởng tượng được rằng, Lý Thanh lại tự mình làm ra việc này, âu cũng là tự mình chuốc lấy! Mặc Tu Nhân vừa mới cùng người phụ trách Cuộc thi trang sức Nắng Mai dùng xong bữa, đêm chuyện của Bạch Cẩm Sương ra nói rõ ràng, đồng thời chấp thuận, chỉ cần Cuộc thi trang sức Nắng Mai có thể cho Bạch Cẩm Sương cơ hội tiếp tục thí đấu.

Hai ngày sau, Trang sức đá quý Hoàng Thụy vì sự việc này, đã đưa ra cho Cuộc thi trang sức Nắng Mai một đề xuất hợp lý.

Đối phương thấy thiết kế của Bạch Cẩm Sương không tệ, liên đồng ý với ý kiến này.

Xét cho cùng, sản phẩm như thế này, dù không đạt giải ở cuộc thi của bọn họ thì cũng đạt giải trong các cuộc thi khác, hơn nữa, người đứng ra bảo hộ cho Bạch Cẩm Sương lại là một ông lớn Mặc Tu Nhân.

Mặc Tu Nhân vừa có ý định quay về nhà đã nhận được cuộc điện thoại của Triệu Văn Vương.

“Tổng giám đốc Mặc, tôi vừa đi điều tra việc bản thiết kế của cô Bạch bị đánh tráo phát hiện toàn bộ camera an ninh quanh tòa nhà này đã đều bị che mờ”

Giọng nói của Triệu Văn Vương có chút nghiêm trọng.

Ánh mắt của Mặc Tu Nhân ánh lên một tia sáng lạnh lẽo, nói: “Ý cậu là, trong công ty có người cố ý giở trò?”

Triệu Văn Vương đáp lại dựa theo ý kiến khách quan của bản thân: “Rất có thể là như thế ạ!”

Mặc Tu Nhân trầm mặc một hồi: “Đầu tiên đếm tìm bộ phận thiết kế bên đó điều tra tình hình, sau đó tìm người khôi phục lại camera theo dõi, nếu như thật sự là người trong công ty cố ý nhúng tay vào chắc chắn sẽ để lại dấu vết!”

Mặc Tu Nhân thâm trầm, ánh mắt toát lên một thứ ánh sáng dọa người: “Hơn nữa, loại người đến người trong công ty này cũng muốn hại này không thế lưu lại nữa!”

Triệu Văn Vương lập tức gật đầu nhận lệnh: “Vâng, Tổng giám đốc Mặc, tôi sẽ đi thực hiện ngay!”

Mặc Tu Nhân ngắt điện thoại, lái xe về thẳng nhà họ Tân.

Anh là con út của nhà họ Tân, nhưng rất ít người biết chuyện này, sáu năm trước anh về nước lập nghiệp, anh dựa toàn bộ vào sức lực và khả năng của bản thân mình để tạo nên cơ nghiệp của ngày hôm nay.

Hơn nữa anh theo họ mẹ, nên chuyện anh là người họ Tần những người bình thường khác hầu như không đoán ra được.

Mặc Tư Nhân vốn không định nói cho Bạch Cẩm Sương biết chuyện bản thiết kế phụ in thêm của cô đã được gửi đến tay giám khảo của cuộc thi kia rồi.

Nghĩ đến việc xảy ra tối qua, nghĩ tới những phản kháng và sự kiên quyết của Bạch Cẩm Sương, anh lập tức xóa tan đi suy nghĩ này.

Ở biệt thự số một Hương Uyển.

Bạch Cẩm Sương đang loay hoay với bản vẽ thiết kế thì Bạch Cao Minh gọi điện thoại tới.

Bạch Cẩm Sương không ngờ rằng, bản thiết kế của mình vừa xảy ra vấn đề, Bạch Cao Minh đã gọi điện thoại đến, lẽ nào, sự việc bản thảo bị đánh tráo lần này thật sự có liên quan đến Bạch Linh Lan? Bạch Cẩm Sương suy nghĩ mãi, cuối cùng cũng nhận điện thoại.

“Alo, Cẩm Sương, con đang làm gì thế?”

Ngữ khí của Bạch Cao Minh rất vui vẻ, Bạch Cẩm Sương cũng đã lâu lắm rồi không nghe thế giọng nói như thế của Bạch Cao minh cha mình.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, thái độ của bế cô đối với cô càng ngày càng tệ.

Thậm chí có lúc cô còn nghĩ, bản thân mình có thật sự là con gái ruột của Bạch Cao Minh hay không.

Cô lạnh lùng mở lời: “Bố gọi điện thoại cho con làm gì?”

Bạch Cao Minh không để tâm đến thái độ lạnh lùng của Bạch Cẩm Sương đối với ông, ông ta vẫn nhẹ nhàng ấm áp mà nói tiếp: “Cũng đã lâu lắm rồi con không về nhà, tối nay về nhà ăn cơm với bố đi!”

Bạch Cẩm Dương không kiếm được mà nhếch môi cười mỉa mai: “Bố, trí nhớ của bố không thể tệ thế chứ, trước đây trước cửa tòa án, bố cùng Bạch Linh Lan đã đối xử với con như thế nào, bố quên mất rồi sao? Con cứ tưởng trong tư tưởng của mọi người, con đã sớm không còn là người của nhà họ Bạch nữa rồi cơ!”

Bạch Cao Minh thở dài một hơi: “Cẩm Sương, con đừng nói thế, cho dù giữa chúng ta có xảy ra những chuyện không vui vẻ gì thì chúng ta rốt cuộc cũng là ruột thịt của nhau, đánh gãy tay thì cơ thể này cũng đau đớn chứ, con đừng mãi ghi nhận như thế, bố thật tâm muốn gọi con về ăn cùng bố bữa cơm mài”

“Vậy con cũng chân thành nói cho bố biết, con không về?”

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT