Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Mê tung trận?”  

 

Cường giả tộc xác chết ngi ngờ, ánh mắt có chút kinh ngạc.  

 

Núi Bất Tử... bọn chúng đều đã đến đây, nhưng đâu có mê tung trận chứ.  

 

“Đợi ta quay lại, giải quyết các ngươi sau”.  

 

Triệu Bân xoay người đi, đến thành Thiên Thu cũng không vào, chạy thẳng về hướng Ma Tử, hắn vội quá nên vẫn chưa nói cho đám Ma Tử vị trí của kho bảo vật, thật ra hắn cũng không biết, là Nguyệt Thần nói cho hắn.  

 

Trở lại ngọn núi đó lần nữa thì trận chiến đã kết thúc, tất cả người của tộc xác chết cũng đã bị giết.  

 

Nhìn lại đám người Ma Gia, hơn nửa đều bị thương, có điều không nghiêm trọng lắm, cũng không có ai bị chết.  

 

Khi Triệu Bân đi vào, Ma Tử và đám trưởng lão Ma Gia đang đi vòng quanh địa cung, cầm vũ khí gõ khắp nơi, rõ ràng là đang tìm kho báu, họ thật sự đã đánh giá thấp tộc xác chết rồi, cấu giấu cũng kĩ quá.  

 

“Đây”.  

 

Thanh kiếm của Triệu Bân chống vào một bệ đá, mở ra cơ quan.  

 

Đột nhiên, cánh cửa ở hai bên từ từ mở ra, lộ ra một lối đi.  

 

“Tiểu hữu, người được lắm!”, đại trưởng lão Ma Gia cười nói.  

 

“Con mắt của ta có thể nhìn thấu”, Triệu Bân chỉ vào mắt trái.  

 

Được lắm. Lời này vừa nói ra thì đám trưởng lão vội vàng che đũng quần lại.  

 

Triệu Bân liếc mắt, ai nấy đều đã già cả rồi, cái gì mà chẳng giống nhau, che cái quần qoèo à.  

 

“Có thấu thị thật tốt”.  

 

Ma Tử thở dài, là người đầu tiên bước vào thông đạo.  

 

Xong đời, vừa bước vào liền bị cấm chế tấn công, lúc bước ra mặt đã bê bết máu.  

 

“Có thấu thị thật tốt”.  

 

Triệu Bân lè lưỡi đi vào.  

 

Mặt Ma Tử đen lại, Triệu Bân chắc chắn đã biết từ trước, chỉ là không nói với hắn, làm hắn không cẩn thận dẫm hố, quỷ mới biết tộc xác chết còn đặt cấm chế, đánh cho hắn hai mắt toàn sao.  

 

Ầm!  

 

Cửa đá mở ra, lại là ánh sáng rực rỡ.  

 

Xem ra Nguyệt Thần nói không sai, ở đây thật sự có rất nhiều vàng.  

 

“Đúng là một chuyến đi đáng giá”.  

 

Cường giả Ma Gia thấy vậy, cười không khép được miệng.  

 

Trong đây thật sự có hơn chín ngàn vạn ấy chứ.  

 

“Lại là cái thứ này”.  

 

Triệu Bân cầm lấy một thứ lên, vật này vuông vức như gạch nhưng lại không phải gạch, toàn thân tỏa quầng sáng màu tím, hắn cũng có một cái. Nguyệt Thần có nói qua, thứ này là chìa khóa, nhưng không biết ổ khóa nằm ở đâu mà thôi.  

 

 

 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT