Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

Cơ Ngân không chịu nhận thua là chuyện tốt.  

 

Nhưng lần trở về này, hắn đụng xương cứng rồi.  

 

“Giết!”  

 

“Giết hắn đi!”  

 

Đám kẻ thù của Triệu Bân cũng nghiến răng nghiến lợi, nở nụ cười dữ tợn hung hăng nói.  

 

Còn sát thủ các nước khác cũng tới không ít. Chúng đều lẩn trong đám đông, trong lòng cũng kêu gào. Ẩn núp ở Đế Đô một tháng nay mà chẳng ai dám ra tay ám sát, nếu Cơ Ngân chết trong tay Ân Minh thì là kết quả tốt nhất rồi.  

 

Không phải người nhà mình, chúng không đau lòng đâu!  

 

Nói cho cùng, Đại Hạ tự mình nội chiến đều là chuyện tốt dù về công hay tư.  

 

“Đây chính là sức mạnh Cửu Vĩ!”, Ân Minh cười gằn.  

 

Sức mạnh tiên hồ trong cơ thể hắn ta nên hắn ta cũng bị ảnh hưởng bởi tính khí cuồng nộ của nó, con mắt còn đỏ hơn cả Cửu Vĩ.  

 

Không chờ Triệu Bân kịp định thần, một móng vuốt hồ ly ảo khổng lồ chụp xuống, mang theo sức mạnh từ trong cơ thể mà đánh xuống Triệu Bân.  

 

Trong tích tắc, người ở hiện trường ngừng thở.  

 

Nếu không có gì bất ngờ thì Cơ Ngân sẽ bị tóm lấy, lập tức biến thành làn sương máu thôi.  

 

Sức mạnh! Sức mạnh áp chế tuyệt đối!  

 

Bùm!  

 

Triệu Bân giải trừ định thân, không lùi lại mà còn tiến lên.  

 

“Phong Lôi quyết: Vạn Kiếm Quy Nhất!”  

 

Trong lòng Triệu Bân quát lớn, bên ngoài có rất nhiều phân thân của hắn. Trước khi khai chiến, hắn đã cho họ tản ra, tất cả đều gom lại sức mạnh thêm vào cho bản thể chỉ trong tích tắc. Dù là kiếm ý hay kiếm uy, tất cả đều đạt đến đỉnh cao.  

 

Nhìn xuống dưới, nó như một mũi tên sắc bén.  

 

Phụt!  

 

Móng vuốt ảo đang giáng xuống bị một chiêu của hắn đâm thủng, mọi người nhướng mày.  

 

Uy lực một kiếm kia cũng quá dữ dội, không chỉ quần chúng mà Ân Minh cũng nhướng mày, liếc sang Triệu Bân một chút. Nhưng Ân Minh không nóng nảy, một chiêu kết thúc trận đấu thì buồn chán lắm!  

 

“Ngươi còn có thể cho ta bao nhiêu bất ngờ đây!”  

 

Ân Minh hơi cong khóe môi, lộ ra hàm răng trắng ởn.  

 

Vừa dứt lời thì phìa hắn ta lại có móng vuốt ảo thò ra. Lúc này không phải một mà là bốn, chúng như những con rồng khổng lồ gào thét lạo tới chỗ Triệu Bân. Trước mặt chúng, Triệu Bân nhỏ bé như một con châu chấu.  

 

Vù!  

 

Long Uyên tham chiến, chân nguyên cuồn cuộn truyền vào, nó kéo dài mấy chục trượng.  

 

Đánh Cửu Vĩ thì phải dùng vật siêu to khổng lồ!  

 

Trước đó ở Ma vực, hắn cũng làm thế.  

 

Chân nguyên không phải vấn đề.  

 

Có sức mạnh đại địa không ngừng truyền tới, hắn có thể chịu được sự tiêu hao này.  

 

Quan trọng vẫn là... thực lực.  

 

Điều này, hắn cũng đã có tính toán. Không biết hắn đã biến ra bao nhiêu phân thân tản ra ngoài. Nếu mỗi một bản phân thân truyền lại sức mạnh thì như thi triển Vạn Kiếm Quy Nhất vậy, mỗi một đòn của hắn đều phải đạt tới uy lực của Vạn Kiếm Quy Nhất mới được.  

 

 

 

Phải như thế thì hắn mới có đủ sức mạnh để đối kháng với Cửu Vĩ Ân Minh.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT