Tin tức truyền đến tám vương triều lớn như sét đánh ngang tai.
Bọn họ dùng chữ "lại" là rất chính xác.
Lần trước quân Đại Nguyên bị thiên kiếp đánh còn chưa kịp hồi phục, các vương triều còn lại vẫn còn có tâm tư cười trên nỗi đau của Đại Nguyên.
Chưa được bao lâu thì quân Đại Nguyên lại đụng độ thêm một trận thiên kiếp nữa?
Hơn nữa, trận thiên kiếp này còn là do nhị hoàng tử Đại Nguyên trợ công!
Một trận thiên kiếp của nhị hoàng tử Đại Nguyên chẳng những không thể làm tổn thương tướng sĩ Đại Hạ mà còn đẩy quân Đại Nguyên xuống đáy vực.
Ngoài thổn thức, tất cả các vương triều còn lại càng khiếp sợ hơn.
Yêu nghiệt đã từng vượt qua thiên kiếp quả là nghịch thiên.
Cũng giống như Cơ Ngân vậy, ai mà ngờ được hắn lại có thể mượn thiên kiếp của Nguyên Anh để tiêu diệt quân Đại Nguyên.
Nếu như không có hắn thì toàn quân Xích Diễm Đại Hạ chắc chắn đã bị tiêu diệt.
Ngoài ra, các biên quan lớn của Đại Hạ phần lớn cũng sẽ bị san bằng.
Các vương triều còn lại nên cảm thấy may mắn bởi vì Cơ Ngân đã không chạy đến biên quan của bọn họ.
Chỉ có điều, nhìn toàn cục thì đây cũng là một tin tức tốt.
Vương triều Đại Nguyên hao binh tổn tướng chẳng phải chính là tin tức tốt của các vương triều còn lại hay sao?
Chi bằng cứ đem quân đi thôn tính Đại Nguyên trước.
Trong đêm tối, các hoàng đế của bảy vương triều còn lại đều vuốt râu suy ngẫm.
Đặc biệt là vương triều Hắc Long, tham vọng của vương triều này là cao nhất.
Trong rất nhiều vương triều, chỉ có Đại Nguyên và Đại Hạ là có thể so sánh với Hắc Long về sức mạnh quốc gia.
Bây giờ Đại Nguyên đã tổn thất trăm vạn hùng binh, cũng tương đương với việc vương triều Đại Nguyên đã mất hết một nửa binh lực, ảnh hưởng nặng nề đến nguyên khí quốc gia. Giờ phút này nếu như mang quân sang Đại Nguyên công phạt thì nhất định có thể chiếm được không ít lợi ích.
Có nên thôn tính Đại Nguyên trước hay không?
Không chỉ có vương triều Hắc Long có ý tưởng này mà các vương triều khác cũng đang suy nghĩ về điều đó.
Nếu như một vương triều không thôn tính được thì các vương triều sẽ liên thủ với nhau.
Sĩ khí của quân Đại Hạ lúc này đang lên cao, không thể thôn tính Đại Hạ chỉ trong một sớm một chiều.
Chỉ ngọn giáo về phía Đại Nguyên có vẻ như là một lựa chọn tốt hơn.
Ý tưởng này dần dần đã không còn là một ý tưởng bất chợt nảy ra trong đầu của hoàng đế các vương triều nữa mà đã trở thành một kế hoạch thật sự.
Trên thực tế, bảy vương triều lớn còn lại đã âm thầm liên thủ với nhau.
Ngoài ra, điều cần thiết nhất lúc này vẫn là hạ lệnh tiếp tục ám sát Cơ Ngân.
Cái tên đó thật đáng sợ, tuyệt đối không thể để cho hắn tiếp tục sống.
Nếu không thì các vương triều lớn đều sẽ không thể ăn ngon ngủ yên.
"Đáng chết".
"Cơ Ngân... ngươi đáng chết".
Dường như vào lúc này đang có một đám mây mù thật sự đang bao trùm lấy vương triều Đại Nguyên.
Hoàng đế của vương triều Đại Nguyên nổi trận lôi đình, gầm thét điên cuồng, hai mắt đỏ ngầu, trông dữ tợn như một ác ma, vừa nghe tin đã phẫn nộ đến mức nôn ra không ít máu tươi.
"Nghiệt tử".