"Đừng lười biếng, mau khắc thêm trận văn đi".
"Không được, còn phải thêm nữa".
Bên ngoài doanh trướng vang lên nhiều lời xầm xì.
Mấy lão già ở trước doanh trướng đều đang ra sức tạo ra cấm chế. Cái tên nhóc Cơ Ngân này lúc nào cũng chạy nhảy lung tung cho nên bọn họ bắt buộc phải tạo ra càng nhiều cấm chế càng tốt. Nữ soái đã nói rồi, nếu như bọn họ còn để cho hắn biến mất thì cô ta sẽ để cho bọn họ tiến cung hết.
Trong ba ngày, doanh trướng không xảy ra động tĩnh gì.
Đến ngày thứ tư, nhóm tướng sĩ đầu tiên hồi phục đã ngay lập tức trèo lên tường thành tiếp tục xây dựng. Cho dù quân Đại Nguyên đã đại bại nhưng không ai dám đảm bảo rằng bọn chúng sẽ không quay lại một lần nữa. Sứ mệnh của bọn họ bây giờ là phải ra sức phòng thủ biên quan chặt chẽ.
Cũng trong đêm đó Triệu Bân đã mở mắt, những vết thương bị thiên kiếp đánh phải đều đã khôi phục như cũ, tuy trong người vẫn còn có một chút nội thương nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến toàn cục. Người vừa vượt qua thiên kiếp lại thu được thêm rất nhiều lợi ích, đôi mắt của hắn đã trở nên thâm thúy hơn không ít, vừa lóe ra tinh quang vừa lóe ra lôi quang.
"Tỉnh rồi sao?"
Nữ soái cũng đang ở đó xem bản đồ.
Triệu Bân đứng dậy, hung hăng vươn vai, xương cốt kêu răng rắc.
Thành thật mà nói, phải đứng trong cùng một doanh trướng với Cơ Ngân nữ soái cũng cảm thấy áp lực.
Sát khí.
Cơ Ngân bộc phát sát khí quá nồng đậm.
"Tiền bối, ta tặng người chút bảo bối này", Triệu Bân vừa nói xong liền tiện tay ném ra một xấp bùa nổ.
"Đa tạ", nữ soái cười nói rồi nhận lấy, cô ta biết cái tên này là bùa sư cho nên cũng không khách khí.
"Bùa này không bị bùa chống nổ ảnh hưởng", Triệu Bân nói thêm.
Nữ soái nghe xong liền nhướng mày, lấy xấp bùa nổ ra xem qua một lượt, xem thật lâu cũng không nhận ra manh mối gì. Những lá bùa này có vẻ như không khác biệt lắm so với bùa nổ bình thường nhưng khi nhìn kỹ thì mới có thể thấy được văn lộ bên trên nó hình như hơi khác so với bùa nổ bình thường.
Cô ta chưa bao giờ nhìn thấy bùa nổ nào có thể vượt qua cả bùa chống nổ trước đây.
Ngày xưa Hồng Uyên lão tổ vì muốn nghiên cứu loại bùa này mà đã bế quan mười năm.
Nhưng vẫn không nghiên cứu ra được.
"Ta không nói dối tiền bối đâu", Triệu Bân cười nói.
Nữ soái không nói gì nữa, chỉ mang theo xấp bùa ra ngoài.
Muốn biết bùa nổ này có bị bùa chống nổ ảnh hưởng hay không thì thử một lần là biết.
"Nữ soái".
Thấy Sở Lam ra ngoài, hai lão tướng canh giữ phía trước doanh trướng liền cúi người hành lễ.
Nữ soái cũng gật nhẹ đầu rồi bước đi.
"Sở soái càng ngày càng xinh đẹp".
"Đêm ngủ mà được ôm người đẹp trong vòng tay thì sướng biết mấy".
Đây là suy nghĩ trong lòng của hai lão già, đừng nhìn thấy bọn họ nghiêm trang đứng trước doanh trướng như hai vị thần mà lầm tưởng, kì thực trong đầu của ai cũng đang nảy sinh những suy nghĩ đáng khinh, vừa nhìn thấy Sở Lam là bọn họ liền tấm tắc không thôi.
"Lão, lại đây".
Nữ soái đột nhiên dừng bước, ngoắc tay gọi lão già bên trái.
Hai mắt của lão già sáng ngời, vui vẻ chạy lại.
Lão già bên phải sờ sờ cằm trong lòng nghi hoặc nói: "Gọi lão ta làm gì, chẳng lẽ là... lên giường?"
"Lão cũng lại đây".
Nữ soái lại ngoắc tay gọi lão già bên phải.
Hay lắm! Lão già này so với lão già trước đó còn phấn chấn hơn, lập tức chạy lon ton tới.
Thế là ba người cùng nhau bước vào một rừng cây cách đó không xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!