Nếu không phải vội vàng chi viện, chắc Triệu Bân sẽ tìm kiếm đàng hoàng một hồi, hắn đang là nhà giàu có tiền.
“Tiểu hữu, muốn có bảo vật không?”
“Nhìn đôi giày này đi, chiếc trái có thể phòng địa lôi, chân phải có thể phòng động đất!”
“Giá cả cũng dễ bàn thôi!”
Trên suốt đoạn đường, không ít người tiến lên chào mời, mỗi câu một bảo bối.
Nhưng có phải là thật hay không thì khó mà nói!
Đến bãi biển, Triệu Bân thuê một con tàu chở hàng, nói đúng hơn là một chiếc thuyền chiến.
Mọi người đi lên, giương buồm xuất phát.
“Nghe nói dân phong Nam Vực rất hung hãn!”
“Nghe đồn nơi đó thường xuyên có hải tặc lui tới!”
“Đừng nói là sẽ cướp chúng ta nha!”
Mấy lão già mỗi người cầm một cái kính viễn vọng, bởi vì lần đầu tới Nam Vực nên nhìn thứ gì cũng thấy mới mẻ, ai cũng nói nhiều như tấu hát vậy, anh một câu tôi một câu trò chuyện không ngừng. Hiếm được lúc ra ngoài đổi gió mà người dẫn đội còn là nữ soái, đúng là khoan khoái lòng người.
Đây sẽ là một chuyến du lịch phi thường.
Nữ soái không nói gì.
Ngược lại, người đàn ông trung niên mặc áo đen liên tục ho khan.
Đội hình lớn như thế này mà các ngươi còn sợ gặp hải tặc? Chưa cướp của người ta là khá lắm rồi.
“Một nơi rất tốt”.
Triệu Bân cũng cầm kính viễn vọng mà nhìn ra, trên biển nhiều khói sương, có thể loáng thoáng trông thấy hải đảo. Trên mỗi hòn đảo đa phần đều ẩn giấu một gia tộc lánh đời, chưa biết chừng còn là một thời đại ở thời kỳ chiến quốc.
Về điều này, trong tình báo của Ma gia có không ít.
Thời cổ đại, khá nhiều vương triều sa sút chạy tới Ma Vực ẩn thế lánh đời.
Đây cũng là nguyên nhân khiến các nước không dám mạo hiểm động tới Nam Vực. Tiêu diệt một gia tộc rất dễ, nhưng nếu có ai đó thoát ra, nhất là nếu để lão tổ của gia tộc chạy thoát thì đừng hòng sống yên ổn, suốt ngày bị ám sát, ai mà chịu nổi.
“Lão đại, không ổn rồi!”
Đột nhiên có phân thân truyền tin tới.
Triệu Bân lập tức thu hồi tầm mắt, kết nối với tầm nhìn của phân thân.
Bởi vì phân thân ở bên đại địa linh mạch truyền tin tới.
Trên đại địa linh mạch một mảng yên tĩnh.
Nhưng, thông qua cảm nhận của phân thân, nhưng vẫn có dao động từ khí tức của võ tu.
Cũng có nghĩa là, bên trên có người đang xuống.
Còn về việc là ai, hắn không cảm nhận được.
Hay nói cách khác, năng lực che giấu của đối phương cực kỳ mạnh.
“Đi thôi!”
Triệu Bân điềm tĩnh nói, bất kể ai trèo xuống, phân thân cũng không ở đó được nữa.
Dựa vào phân thân có thể nhận ra bản tôn, tất cả sẽ bại lộ.
Lệnh hạ xuống, đám phân thân đồng loạt chạy trốn.