Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Người biết rằng dưới lòng đất có đại địa linh mạch không nhiều, cho dù là nữ soái cũng không biết chuyện này. Theo hắn thấy, nếu không phải Hồng Uyên thì là Hồng Tước, nếu không cũng là Tử Y Hầu và hoàng phi Vũ Linh.  

 

Tiếc rằng hắn đoán không đúng.  

 

Kẻ tiến vào đại địa linh mạch không phải bốn người đó, mà là Đại Tế Ti Ân Trú.  

 

Ngoài Ân Trú ra vẫn còn một người nữa, cũng chính là tên Ân Minh.  

 

“Đây là… đại địa linh mạch?”, Ân Minh nhìn thấy, thoáng chốc sững sờ.  

 

Ân Trú chỉ mỉm cười chứ không đáp.  

 

Trông có vẻ như lão ta đã biết dưới lòng đất có đại địa linh mạch từ lâu rồi.  

 

Chẳng qua đây là lần đầu tiên lão ta xuống tới nơi mà thôi.  

 

Đây là gốc rễ của hoàng tộc, cũng là vận khí của Đại Hạ, là nơi long mạch nằm lại.  

 

Sở dĩ hôm nay lão ta mò xuống, tất nhiên là vì cháu trai.  

 

Lão ta cần mượn sức mạnh của lòng đất để đắp nặn lại căn cơ cho Ân Minh, cũng cần mượn nhờ sức mạnh của lòng đất để tăng thêm sức mạnh cho Cửu Vĩ. Quan trọng nhất vẫn là kế hoạch của ông ta, đại địa linh mạch cũng nằm trong tính toán.  

 

“Ngày sau cứ ở đây mà tu luyện”, Ân Trú cười nói.  

 

Đâu cần lão ta phải nói, Ân Minh cũng đã khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt nóng rực.  

 

“Là ai nhỉ?”  

 

Ở bên này, Triệu Bân chắp tay lầm bầm.  

 

Bất kể là ai, đây cũng không phải tin tốt.  

 

Phân thân rời khỏi đại địa linh mạch, hắn không thể mượn được sức mạnh của linh mạch, muốn biến ra một lượng phân thân lớn sẽ cần tiêu hao chân nguyên của bản thân, nếu dùng các đại chiêu như vạn kiếm quy nhất thì sẽ tiêu tốn vô cùng nhiều.  

 

Vậy mà sau đây còn có một trận ác chiến.  

 

Vậy mà gặp ngay phải chuyện ghê tởm này.  

 

“Sau khi vào Nam Vực, chớ hành động lỗ mãng, tất cả phải nghe theo ta!”, nữ soái đột nhiên nói.  

 

“Đã rõ!”.  

 

Triệu Bân gật đầu, nghe ra được ngụ ý của nữ soái.  

 

Không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì tốt nhất đừng để lộ thân phận Thánh tử Thiên Tông.  

 

Danh tiếng của Cơ Ngân đã nổi như cồn khắp nơi, không biết bao nhiêu người muốn giết chết hắn ấy chứ.  

 

Nam Vực ngọa hổ tàng long, một khi thân phận bại lộ, muốn thoát ra cũng khó khăn.  

 

…  

 

Nam Vực, vùng biển rộng lớn vô bờ, phóng mắt nhìn ra không thấy tận cùng, giống như bầu trời sao vậy, mang đến cho người ta vô số ảo tưởng. Luôn cảm thấy ở nơi mênh mang này ẩn chứa bí mật cổ xưa với vô vàn truyền thuyết.  

 

Trên mặt biển, chiến thuyền lao vun vút.  

 

Trên thực tế, chiến thuyền cũng không quá nhỏ.  

 

Nhưng khi so sánh với đại dương thì nó cũng chỉ như hạt cát trên sa mạc.  

 

Những con thuyền thế này trên mặt biển có rất nhiều, đa số là thuyền hàng.  

 

“Còn bao xa nữa?”  

 

Câu hỏi này, Triệu Bân đã hỏi không biết đến lần thứ mấy.  

 

“Rất xa”.  

 

Câu trả lời của người đàn ông mặc áo đen đa phần là như vậy.  

 

Triệu Bân không hiểu ngụ ý chứ nữ soái và các lão đạo đều hiểu.  

 

Nam Vực là một nơi kỳ lạ.  

 

Càng đi sâu thì càng phồn hoa.  

 

Càng tiến vào sâu thì các gia tộc hay thế lực ẩn mình ở nơi đó càng lớn mạnh.  

 

Bởi vì trong lòng hải dương ẩn giấu vô số kho báu, ví dụ như đá quặng chẳng hạn, dưới đáy biển nhiều lắm, đa phần bị các thế lực lớn phân chia hết. Những hòn đảo nhỏ với các gia tộc nhỏ ở bên ngoài cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, nếu bảo họ đi khai thác, họ cũng không dám đâu!  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT