Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Đối phương hô lên thêm lần nữa, phải đến mười mấy chiếc thuyền bao vây quanh họ, nói năng chẳng chuyện chứ hành sự cũng chỉnh tề đấy. Trên đầu mỗi chiếc thuyền đều đặt một chiếc xe nỏ rất nặng.  

 

Ngoài ra, trên không trung còn có đại bàng biển chao liệng, trên lưng mỗi con chở theo một tên hải tặc, đa phần đều cởi trần, xách đao đầu quỷ, mặt mũi hung dữ như đám lệ quỷ.  

 

“Không có tiền!”  

 

Mấy lão già chửi một tiếng rồi lái thuyền bỏ chạy.  

 

Họ chẳng sợ gì đám cướp biển, nhưng lại sợ xe nỏ của chúng. Xe nỏ mà bắn thì chiến thuyền chìm nghỉm luôn, vũ khí chiến tranh ấy mà, lực sát thương và khả năng xuyên thủng cực mạnh. Thực lực cứng cỏi như nữ soái cũng không dám mạo hiểm đối đầu.  

 

“Chạy đâu hả!”  

 

Hải tặc giận dữ thét lên, lái thuyền bao vây họ.  

 

Thêm cả đại bàng trên đầu cũng liên tục truy sát.  

 

“Cho ngươi đuổi này!”  

 

Triệu Bân lôi ra cung Bá Vương, tập trung sấm sét.  

 

Sau đó, hắn điểm danh từng thứ một, cái gì mà đại bàng biển, cái gì mà hải tặc, tất cả đều bị bắn xuyên qua, từng luồng huyết quang nổ tung trong không khí, từng tên nối hải tặc nối tiếp nhau rơi xuống, nhuộm đỏ nước biển.  

 

“Sóng cao vạn trượng”.  

 

Mấy lão già cũng không rảnh tay, tất cả đều dùng tới bí pháp.  

 

Toàn là thủy độn, dù họ không phải võ tu thuộc tính thủy nhưng vẫn có thể thi triển thủy độn, chẳng qua uy lực nhỏ hơn một chút. Chủ yếu phải xem người dùng thuật, nếu là đám lão già toàn cao thủ Chuẩn Thiên này thì uy lực không thể tầm thường.  

 

Hải tặc trông thấy thế, lập tức biến sắc.  

 

Hiển nhiên, gặp phải hạng khó xơi rồi.  

 

“Đi mau!”  

 

Tên đầu sỏ thét lên, quay thuyền chạy trốn.  

 

Tiếc rằng chúng không chạy nổi, từng đợt sóng nước thủy độn đã nổi lên, chiến thuyền bị nhấn chìm ngay tại trận, bóng người ngã nhào vào nước, mặt nước còn chưa kịp bắn tóe lên thì đã bị đóng băng từng tấc một.  

 

Là băng độn, mấy lão già cũng thông hiểu chứ, người còn đang bì bõm trong nước bị đông cứng thành tượng băng. Phen này thì thế giới yên tĩnh rồi, gặp phải mấy người này thì kiểu gì cũng bị giết ngược thôi.  

 

Người đàn ông trung niên mặc áo đen nói không sai.  

 

Đụng phải đám người tàn nhẫn này thì không bị cướp là khá lắm rồi.  

 

À mà cao thủ Chuẩn Thiên mạnh nhất còn chưa ra tay đâu nhé?  

 

Đúng vậy, nữ soái rất điềm tĩnh, gặp phải đám tôm tép này cũng lười ra tay.  

 

“Đi thôi!”, nữ soái điềm nhiên nói.  

 

Khỏi cần cô ta phải nói, chiến thuyền cũng nhanh chóng khởi động.  

 

Ai cũng là nhân tài nên năng lực cảm nhận không hề kém. Dưới đáy biển có động tĩnh lớn, chắc là một con hải quái với hình thể khổng lồ đã ngửi thấy mùi máu tanh. Cũng không phải là sợ nó, chủ yếu vì không muốn lãng phí thời gian ở đây.  

 

“Vòng qua vùng biển trước mặt”, người đàn ông mặc áo đen nói: “Đó là cấm địa Biển Chết”.  

 

Nghe ông ta nói vậy, ai cũng cầm kính viễn vọng lên.  

 

Ở nơi mà tầm mắt có thể chạm tới được, mây mù vần vũ, nhìn không rõ con đường phía trước. Vả lại, mặt nước ở vùng biển đó đen kịt, nước biển rất tĩnh lặng, không thấy một gợn sóng, tĩnh lặng đến chết chóc.  

 

“Đó là cấm địa Biển Chết à!”, mấy lão già lầm bầm.  

 

“Lần đầu tiên nghe nói đấy”, Triệu Bân cũng đang nhìn, yên tĩnh quá cũng là bất thường.  

 

“Cứu ta”.  

 

Đột nhiên, bên tai hắn vang lên tiếng kêu cứu.  

 

Âm thanh đó khàn đặc mà đau thương, như có ma lực, khiến lòng hắn cảm thấy hoảng loạn.  

 

“Ai đó?”, Triệu Bân chợt lên tiếng.  

 

Âm thanh này quá đột ngột, đừng nói tới mấy lão già, đến cả nữ soái cũng giật mình.  

 

Đám đông không nhìn cấm địa Biển Chết nữa mà đồng loạt nhìn sang phía Triệu Bân.  

 

Tên ngốc này, sao lại hô lên thế?  

 

“Các ngươi không nghe thấy ư?”, Triệu Bân dò hỏi.  

 

“Gì cơ?”  

 

“Tiếng kêu cứu”.  

 

“E là đầu óc ngươi bị úng nước rồi!”, mấy lão già mắng, quay đầu đi nướng cá tiếp.  

 

 

 

Danh sách truyện HOT