Ầm! Ầm! Ầm!
Đỉnh núi bị bắn phá thành một đống hỗn độn, đất đá văng tung tóe.
Đám Thi tộc đang đứng trên đỉnh núi đều bị chấn bay, đội hình tan tác, những kẻ có nội tình yếu còn bị chấn tan xương nát thịt.
"Đáng chết".
Kẻ cầm đầu Thi tộc rống giận, đám Thi tộc còn lại cũng gầm rống.
Các thế lực khác đang oanh tạc Bạch gia đều ngẩn ra, không biết tại sao đồng bọn của mình lại bị hạ.
"Quân tiếp viện?"
Người của Bạch gia thấy vậy cũng ngẩn ra.
Á!
Giữa những tiếng kêu gào thảm thiết, máu tươi phun lên nhuộm đỏ cả bầu trời.
Nỏ mạnh chính là món vũ khí chiến tranh mạnh nhất.
Triệu Bân điên cuồng oanh tạc, không biết đã diệt được bao nhiêu kẻ Thi tộc, đám còn lại đều thương tích đầy mình, trên người đều trúng phải độc châm, lảo đảo đứng dậy giữa đám hỗn độn như kẻ say rượu.
Giết!
Nữ soái lạnh lùng lên tiếng, xông tới nhanh như chớp.
Cô ta là người đầu tiên đứng dậy và cũng là người đầu tiên ra tay hạ sát.
Kẻ cầm đầu đám Thi tộc còn chưa đứng vững thì đã bị kiếm của nữ soái chém bay đầu, nét mặt vẫn còn choáng váng vì vụ nổ bây giờ lại bị choáng váng lần thứ hai, thật khốn kiếp, nỏ mạnh ở đâu ra, cường giả Chuẩn Thiên lại ở đâu ra đây?
"Đừng ham chiến".
"Tốc chiến tốc thắng".
Tốc độ của quân Xích Diễm nhanh khủng khiếp, người nào cũng giống như một sát thần đánh thẳng vào đám hỗn loạn, luôn tung ra những đòn tuyệt sát. Mỗi một kiếm chém ra liền có một kẻ Thi tộc ngã vào vũng máu, đây đã không còn là đại chiến mà là đơn phương thảm sát, ba mươi mốt cường giả Chuẩn Thiên vừa quét qua liền không một kẻ nào được sống sót.
Tốc chiến tốc thắng.
Mạnh mẽ sát phạt, thế như chẻ tre.
Không cho Thi tộc có chút thời gian nào để phản ứng.
Chủ yếu là bởi vì đội hình đông đảo, ba mươi mốt cường giả Chuẩn Thiên tuy không thể đánh lại hết tất cả các thế lực ở xung quanh nhưng để xử lí một đám Thi tộc thì chiến lực vẫn tuyệt đối áp chế, lại càng chưa nói tới đám Thi tộc này trước đó đã bị nỏ mạnh làm cho bị thương.
"Mau".
"Cứu viện".
Kẻ cầm đầu của các thế lực khác đều đã hạ lệnh, cho dù bọn chúng không hảo hữu lắm đối với Thi tộc nhưng dù sao trong trận chiến này bọn chúng cũng là đồng bọn với nhau, cho nên phải ngay lập tức phái tới một đám quân tiếp viện cường đại.
"San bằng ngọn núi đó cho ta".
Kẻ cầm đầu Huyết Y Môn rống lên giận dữ, chỉ về phía ngọn núi nơi Triệu Bân đang đứng.
Chỉ cần mắt không mù thì đều có thể nhìn thấy được nỏ mạnh đầy trời chính là từ đỉnh núi đó bắn ra, đáng tiếc trước đó bọn chúng chỉ lo công phạt Bạch gia mà bỏ qua việc đề phòng xung quanh.
Ông!
Theo lệnh của kẻ cầm đầu, xe nỏ của các thế lực liên minh đều đã chuyển hướng ngắm bắn.
Ngoài ra cũng có rất nhiều cường giả đang lăm le bao vây đỉnh núi đó, chờ thời cơ xông lên chém giết.
"Đánh ta?"
Triệu Bân cười lạnh, sau khi xe nỏ của hắn bắn đợt đầu tiên thì hắn đã thu lại tất cả xe nỏ rồi.
Tiếp theo hắn lại thi triển thuật triệu hoán ngược để nhảy ra khỏi ngọn núi, điều này cũng đã được lên kế hoạch từ trước.
Ngay khi hắn vừa rời đi thì nỏ mạnh như mưa đã trút xuống đỉnh núi, thật sự đã san bằng ngọn núi đó.
"Rút".