Bên trong thành cổ, tất cả cường giả Bạch gia đều đã chuẩn bị sẵn tinh thần xông ra.
Chỉ cần lão tổ ra lệnh, bọn họ sẽ đồng loạt lao ra ngoài chém giết.
Quân tiếp viện đã tới rồi, bọn họ cũng không thể trốn trong thành như thế này nữa!
"Chờ".
Lão tổ Bạch gia đứng trên lầu cao cầm kính viễn vọng quan sát khắp nơi.
Lúc này phải xem bọn họ phối hợp ăn ý tới cỡ nào.
Nếu như bọn họ xông ra ngoài vào lúc thời cơ chưa tới thì chỉ mang cho quân tiếp viện thêm phiền phức.
Nếu như ông ta dẫn dắt hơn ba mươi vị cường giả Chuẩn Thiên thì cũng sẽ lựa chọn cách từng bước tiêu diệt từng bộ phận của địch, tiêu diệt sinh lực của địch càng nhiều càng tốt, nhiều quân sẽ chiếm được lợi thế mà ít quân cũng không phải là không có chỗ tốt, hơn ba mươi vị cường giả Chuẩn Thiên kia chắc chắn đang chờ thời cơ xông ra đánh úp thêm lần nữa.
Giết!
Trong lúc lão tổ Bạch gia đang quan sát thì chợt nghe thấy tiếng sói tru.
Lọt vào trong tầm mắt là một bóng dáng khoác hắc bào đang bay thẳng lên trời.
Bóng dáng đó tất nhiên là của Triệu Bân, hắn đang nhảy ra để thu hút sự chú ý của địch.
“Chỉ là một tiểu võ tu Địa Tạng, còn muốn chạy đi đâu?”
Một tiếng quát lớn vang lên, ngay sau đó có một lão già mặc mãng bào cưỡi hải điêu đuổi theo Triệu Bân, lão ta cũng là một cường giả Chuẩn Thiên.
Đang đuổi theo hắn còn có hơn mười cường giả Chuẩn Thiên khác, tất cả đều muốn bắt sống Triệu Bân sau đó cạy miệng hắn để khai thác manh mối.
Chẳng hạn như manh mối về lai lịch của thế lực tiếp viện Bạch gia.
Triệu Bân quay đầu lại nhìn thoáng qua lão già mặc mãng bào, sau lưng lão ta cũng chỉ có mười mấy người, chuyện này khiến cho hắn không hài lòng lắm, đám người này còn không đủ để hắn giết.
Phải có càng nhiều người đuổi theo càng tốt, lúc đó hắn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt sinh lực của địch.
Nhưng ngẫm lại thì thấy chuyện này cũng bình thường.
Hắn chỉ là một tiểu võ tu cảnh giới Địa Tạng, có mười mấy cường giả Chuẩn Thiên đuổi theo hắn đã là cho hắn đủ thể diện rồi.
Nếu như hắn để lộ ra thân phận Cơ Ngân của mình thì mọi chuyện sẽ còn náo nhiệt hơn nữa, tất cả các thế lực đang công phạt Bạch gia chắc chắn sẽ đều tụ lại tấn công hắn.
Tuy nhiên thân phận Cơ Ngân không thể tùy tiện tiết lộ, như vậy sẽ gây rắc rối cho cả Đại Hạ, chỉ sợ tới lúc đó hắn còn dẫn sát thủ của các quốc gia khác tới đây.
Thế gian ngọa hổ tàng long, số người muốn hắn chết sợ là chiếm tới tận chín phần.
Vèo!
Tốc độ của hắn nhanh như chớp, trong nháy mắt đã nhảy ra khỏi đảo nhỏ Bạch gia.
Phía sau lưng hắn, lão già mặc mãng bào cùng hơn mười cường giả Chuẩn Thiên cũng đang đuổi theo sát nút, vừa đuổi vừa đánh, ánh mắt của ai cũng lộ ra vẻ kì quái, tên tiểu võ tu này sao lại có thể chạy nhanh như vậy, mặc dù bọn chúng đều không thể nhìn ra thân phận của Triệu Bân nhưng bọn chúng biết đây chắc chắn là một nhân tài.
Chạy nhanh như vậy... đều là nhân tài.
Khi tới vách đá Triệu Bân mới đột ngột dừng lại, nói cách khác hắn đang đứng trước một khúc cua gấp thì liền mạnh mẽ lách sang một bên. Bùa tốc hành dán trên người khiến cho tốc độ của hắn càng thêm khủng khiếp, hắn phóng ngược về phía sau như một tia chớp.
Dường như hắn đang muốn công phạt chính diện.
Đây chính là chiêu hồi mã thương trong truyền thuyết.
"Muốn chết!"
Lão già mặc mãng bào cười lạnh, phất tay chém ra một luồng kiếm khí.
Mười cường giả Chuẩn Thiên còn lại cũng không nhàn rỗi, tất cả đều đánh phối hợp với lão già mặc mãng bào, kết ấn thi triển cấm chế. Đối phương chỉ là một tiểu võ tu cảnh giới Địa Tạng, bọn chúng có thể thoải mái bắt giữ bất cứ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!