Triệu Bân thi triển bước phong thần thoải mái né qua sau đó thi triển Tru Tiên quyết phản kích, mặc dù thiếu niên tóc tím chưa bị trọng thương nhưng vẫn bị Tru Tiên quyết của Triệu Bân chém rách chân nguyên hộ thể, để lại một vết thương lớn trước ngực.
"Mạnh mẽ như vậy sao?", thiếu niên tóc tím kinh ngạc không thôi.
"Chính là chỗ đó", Triệu Bân nhắm ngay một hòn đảo nhỏ khác rồi phóng tới đó nhanh như sao xẹt.
Trên hòn đảo nhỏ đó có thảm thực vật xanh um tươi tốt nhưng không có bất kỳ ai xây dựng phủ đệ ở đây bởi vì linh khí ở đây rất loãng, gia tộc bình thường không xem trọng nó, gia tộc yếu hơn thì không thể sống yên được lâu ở đó, cho nên mới nói, không có nội tình thì không nên bon chen ở chốn phồn hoa.
Ầm!
Thiếu niên tóc tím ngay lập tức phóng theo, từ trên không trung đánh ra một chưởng hóa thành bàn tay khổng lồ như núi lớn áp xuống bộc phát khí thế đáng sợ, bàn tay còn chứa áp hẳn xuống thì khí thế đã khiến cho đất đá bên dưới văng tung tóe.
"Phá!"
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, đánh ra một kiếm xuyên thủng bàn tay khổng lồ.
Kiếm uy mạnh mẽ đến mức khiến cho thiếu niên tóc tím rơi xuống đất đánh bịch một tiếng, hắn ta khiếp sợ không thôi, tên tiểu võ tu này rốt cuộc là quái thai ở đâu ra, cảnh giới Địa Tạng còn có thể đối kháng với cảnh giới Chuẩn Thiên?
"Tiền bối, đang chiến đấu mà dám lơ đãng sao?"
Triệu Bân vừa nói vừa chém ra một kiếm nhanh như chớp.
Thiếu niên tóc tím trong chớp mắt tỉnh lại nhưng thân thể đã đông cứng giống như một pho tượng. Dù vậy, khi Triệu Bân chỉ còn cách hắn ta chưa tới ba trượng thì khí lực của hắn ta đã bắt đầu dâng lên đối kháng, đồng thời toàn thân của hắn ta cũng toát ra ánh sáng quỷ dị nóng hừng hực.
Hự!
Triệu Bân trở tay không kịp, hai mắt ngay lập tức bị bôi đen.
Hắn đã đánh giá thấp thiếu niên tóc tím, không ngờ hắn ta còn có thuộc tính ánh sáng, bí thuật này không khác biệt lắm so với thuộc tính ánh sáng của Sở Vô Sương, ánh sáng chói lọi vượt xa bùa lôi quang.
“Chiến lực cỡ này thì cũng không phải là hạng vô danh”.
Thiếu niên tóc tím âm hiểm cười rồi lại tung ra một chưởng.
Giữa lòng bàn tay của hắn ta có khắc một chữ triện, trên chưởng chỉ có có bí văn lưu chuyển, đây vẫn là một chiêu phong ấn, hắn ta vẫn không muốn giết chết Triệu Bân mà muốn đem hắn về nghiên cứu.
Vèo!
Triệu Bân phi thân bỏ chạy tránh được một chưởng.
Trước đó hắn bị thuộc tính ánh sáng của thiếu niên tóc tím bôi đen hai mắt, cho đến tận lúc này vẫn chưa nhìn thấy lại được, hai mắt vẫn nhắm chặt, khóe miệng còn chảy ra máu tươi. Trong khoảng thời gian ngắn hắn nghiễm nhiên đã trở thành một người mù, tình trạng giống y hệt như lúc hắn đấu với Sở Vô Sương trước đây.
Ông!
Vừa tiếp đất thì hắn đã nghe một tiếng ông ông.
Đột nhiên có một tòa tháp linh lung từ trên trời giáng xuống, trong chớp mắt đã bao trùm lấy Triệu Bân. Bên trong tháp có càn khôn, vừa có lôi điện vừa có hỏa diễm phối hợp thiêu đốt luyện hóa hắn.
Phá!
Triệu Bân quát lớn một tiếng, thi triển Thần Long Vẫy Đuôi.
Ầm một tiếng, bảo tháp linh lung đã nổ tung.
"Nhóc con khá lắm", hai mắt thiếu niên tóc tím sáng lên.
Bảo bối.
Tên nhóc này đúng là một tòa bảo tàng sống, bên trong chắc chắn có những bí mật về sức mạnh mà không ai ngờ được.
Bằng không thì hắn cũng sẽ không mạnh đến như vậy.
Triệu Bân không đánh tiếp, chỉ phi thân bay thẳng lên trời.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!