Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Gia chủ Bạch gia đứng trên thú cưỡi lớn tiếng quát, không quân Bạch gia đã bao phủ toàn bộ biên giới, phòng vệ chặt chẽ không chút kẽ hở để cho tộc nhân có thể an toàn lên thuyền, chỉ sợ các thế lực khác sẽ đánh lén.  

 

"Nhanh nhanh".  

 

Người của Bạch gia xếp hàng lên thuyền rất có trật tự.  

 

Mỗi một gia đình nhỏ đều để cho phụ nữ và trẻ em lên thuyền trước.  

 

“Không đợi hắn sao?”, cường giả quân Xích Diễm quay sang hỏi nữ soái phân thân.  

 

“Chúng ta có thể đợi nhưng Bạch gia không thể đợi”, nữ soái phân thân nói. Cô ta biết rất rõ tình hình lúc này, sợ là chưa đợi được Cơ Ngân thì đã gặp Thi tộc cùng Huyết Y Môn vây công một lần nữa.  

 

Cường giả quân Xích Diễm đều gật đầu.  

 

Thời gian không chờ đợi một ai, tình hình ở đây thực sự đã rất bế tắc, nếu như còn chậm trễ thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.  

 

Bây giờ chỉ có thể hy vọng nữ soái có thể tìm được Cơ Ngân sau đó mau chóng đuổi kịp.  

 

Nhóc hám tiền chạy lại, nhìn xung quanh một vòng rồi mới nhìn nữ soái phân thân hỏi: "Tiền bối, Cơ Ngân đâu?"  

 

"Hắn sẽ theo sau", nữ soái phân thân cười nói.  

 

Nhóc hám tiền không hỏi thêm nhiều, chỉ đứng chờ cùng mọi người.  

 

"Hắn cũng chạy ra ngoài kia góp vui hay sao?", Tử Linh nhìn nữ soái phân thân hỏi nhỏ.  

 

"Hắn chạy đến chỗ nào là chỗ đó liền náo nhiệt", nữ soái phân thân dùng một ánh mắt trả lời.  

 

Tử Linh không hề nghi ngờ lời này.  

 

Khoảng thời gian này tên nhóc đó hết sức nổi tiếng, từ tỷ thí tân tông đến biên quan đông nam, hắn chạy đến đâu là náo nhiệt đến đó, hơn nữa động tĩnh của lần sau so với lần trước lại càng khổng lồ hơn rất nhiều.  

 

Bạch gia làm việc rất năng suất.  

 

Tuy nhiên, không phải ai cũng lên chiến thuyền.  

 

Có rất nhiều người già tu vi không cao đều ở lại đảo nhỏ Bạch gia, bọn họ đã gần đất xa trời cho nên cũng không muốn ra ngoài tung hoành, chết trận cũng được mà chết già cũng thế, bọn họ muốn ở lại đây để lá rụng về cội.  

 

Lão tổ Bạch gia cũng không ép buộc.  

 

Nếu không phải ông ta có trách nhiệm phải bảo vệ gia tộc thì có lẽ ông ta cũng đã ở lại.  

 

“Sao vẫn chưa tới?”, nhóc hám tiền bước qua nhìn xung quanh.  

 

“Hắn đang ẩn thân trong bóng tối”, Tử Linh nói xong liền kéo cô nhóc lên chiến thuyền.  

 

"Bạn của cô đâu?", lão tổ Bạch gia hỏi nữ soái phân thân.  

 

"Không lâu sau sẽ đuổi kịp, chúng ta mau chóng khởi hành trước", nữ soái phân thân nói, không thể tiếp tục trì hoãn, không thể tìm ra Cơ Ngân cũng không được khiến cho Bạch gia thêm loạn, phải khởi hành càng sớm càng tốt.  

 

"Đi".  

 

Lão tổ Bạch gia quát lớn một tiếng, tất cả chiến thuyền của Bạch gia đều xuất phát với khí thế hào hùng.  

 

Trong chớp mắt, người của Bạch gia ở trên chiến thuyền đều quay đầu lại nhìn hòn đảo nhỏ rồi rơi lệ đầy mặt.  

 

Lần này đi không biết khi nào mới có thể trở lại.  

 

Có lẽ sẽ không bao giờ trở lại được.  

 

Tâm trạng của người xa xứ vô cùng thê lương.  

 

Lão tổ Bạch gia hít sâu một hơi, lấy ra bản đồ.  

 

Một vài trưởng lão bước tới.  

 

Lộ trình đã được vạch ra sẵn, phải cố gắng tránh những nơi phồn hoa, đi đường vòng ra khỏi vùng hải vực  

 

Lộ trình này mặc dù hơi xa một chút nhưng sẽ an toàn hơn rất nhiều.  

 

"Đội hình này..."  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT